Người mẹ già lặng lẽ vào ra trước cửa// Hun hút đường xa những đứa con chưa về/ Mùa thu đã nhanh chân đến trước// Sương lá ơi xin đừng rơi nơi phía mẹ/ Tiếng chuông chùa ngân vọng thinh không/ Mùa Vu Lan thiêng liêng đã tới.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Người mẹ già lặng lẽ vào ra trước cửa
Hun hút đường xa những đứa con chưa về
Mùa thu đã nhanh chân đến trước
Sương lá ơi xin đừng rơi nơi phía mẹ
Tiếng chuông chùa ngân vọng thinh không
Mùa Vu Lan thiêng liêng đã tới.
Người ta phóng sanh chim cá cầu phước cầu an
Rằm tháng bảy Vu Lan và…
Đúng theo lời Phật dạy
Những con chim bị nhốt đứng không còn vững
Những con cá lờ đờ ngắc ngư bơi không nổi
Chờ vận may đến ngày được thả liệu còn sống hay không?

Mỗi năm sắp đến ngày khai trường
Trò: áo mới cặp xinh bút vở tinh tươm chuẩn bị
Hân hoan háo hức đợi chờ đến lớp
Trên diễn đàn: báo cáo lê thê về thành tích ngành giáo dục
Lời sáo rỗng ngợi ca dạy học là nghề cao quý nhất
Thầy cô: đang trĩu lòng cơm áo, tăng cường biệt phái quá xa.
Sài Gòn ốm nhưng không thể yếu
Dịch bệnh bùng lên phố mệt mỏi đáng thương
Tiếng kèn saxophone da diết vang lên vỗ về tiếp lửa
Những bức tranh của Lê Sa Long chạm triệu trái tim người
Lời thơ câu hát vang lên chung một niềm tin ý chí
Nghệ thuật chữa lành những vết thương và tỏa sáng tình người.
Có nhiều người không chọn rời thành phố
Lúc phố đang buồn và phố rất đau
Dù biết rằng trước nắt là trăm ngàn nỗi khó khăn chồng chất
Và cũng hiểu mình nhỏ nhoi chẳng giúp gì cho phố thật
Nhưng chỉ muốn ở lại để cùng sẻ chia niềm thổn thức
Bởi thành phố này với họ chẳng phải là nước lã người dưng.
PHAN HUY THÙY
(ĐỒNG XUÂN – PHÚ YÊN)