Một mối tình thủy chung son sắt để đời cho hậu thế/ “Dạ cổ hoài lang” ai nghe cũng thương xót ngậm ngùi// Chữ hiếu chữ tình ông gửi vào tâm sự bài ca/ Tình yêu đã vượt lên khi sinh sôi mầm hạnh phúc/ Chẳng thể nào quên cuộc tình thật đẹp nghệ sĩ Cao Văn Lầu.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Nắng rực rỡ trên sông Tiền Giang mênh mông sóng nước
Lần đầu đến quê anh em thấy bâng khuâng
Những con thuyền xuôi ngược chở đầy hoa trái
Lạc vào thế giới của các loại trái cây
Dòng sông bát ngát như tình em trao anh đó
Lưu luyến Tiền Giang yêu thương chẳng muốn về.
Đêm Cần Thơ với bến Ninh Kiều rực rỡ đèn hoa
Du thuyền ngược xuôi âm vang tiếng ca sóng nước
Dòng sông lấp lánh muôn màu như ngàn sao về đây hội tụ
Đôi mắt em cũng mơ màng như những ánh sao đêm
Anh bên em lòng xuyến xao ngọt ngào đến thế
Bến tình yêu những lứa đôi ngập tràn hạnh phúc mai sau.
Người nghệ sĩ tài hoa đờn ca tài tử Nam Bộ
Một mối tình thủy chung son sắt để đời cho hậu thế
“Dạ cổ hoài lang” ai nghe cũng thương xót ngậm ngùi
Chữ hiếu chữ tình ông gửi vào tâm sự bài ca
Tình yêu đã vượt lên khi sinh sôi mầm hạnh phúc
Chẳng thể nào quên cuộc tình thật đẹp nghệ sĩ Cao Văn Lầu.
Cả đất trời cứ hừng hực như chảo lửa
Một sợi mây nhỏ cũng không thấy vấn vương
Cây cỏ mệt nhoài và gió cũng chạy đi đâu
Em ra đồng nắng táp làm đôi tay cháy sém
Đôi má đỏ hồng và làn môi khô khốc
Xót lòng anh thương em nhiều trong mùa hạn hán quê mình.
Mẹ gánh cuộc đời trên tấm lưng cong
Đòn gánh đổi vai chia đều cho thăng bằng cuộc sống
Bao vất vả giữa cuộc đời trên đôi vai trĩu nặng
Thương mẹ một kiếp cò lận đận
Có những lúc con tưởng như gục ngã giữa cuộc đời
Ngả đầu vào đôi vai gầy của mẹ thấy mình thêm nghị lực.
LÊ THỊ NGA (HẢI PHÒNG)