Với chính mình can đảm nào đối diện/ Chả khóc khi vui cười buồn đấy là gì?// Ta cá cả đời, chỉ dám khóc khi không người nhìn thấy/ Có lẽ lớn rồi thường hay dối vậy/ Dối với đời ta dối cả với ta!

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Cứ gì 1 tháng 4, 365 ngày được bao nhiêu là thật?
Với chính mình can đảm nào đối diện
Chả khóc khi vui cười buồn đấy là gì?
Ta cá cả đời, chỉ dám khóc khi không người nhìn thấy
Có lẽ lớn rồi thường hay dối vậy
Dối với đời ta dối cả với ta!
Thung Mây chiều mây nước soi chung
Anh về, em ở
Trùng trùng xa xôi
Nhớ nghiêng theo dấu chân người
Bâng khuâng trong dạ
Bồi hồi trong tim
Em ước gần con đường, ngày xa nhau ngắn lại
Lúc kề bên phút giây dài ra mãi
Để chúng mình không phải nhớ nhiều thêm….
Đến rồi đi… để cho nhau khoảng trống chẳng dịu êm
Hoàng hôn buông… hai người đứng lặng…
Kí gửi linh hồn phía xa xăm dài rộng, ước mơ …. ước mơ
Thung Mây nơi em ở về đêm
Xanh đỏ đèn đường
Dập dìu xe cộ
Người yêu nhau từng đôi dạo phố
Gió Thung Mây lùa tóc
Mình em hướng về anh.
VÕ HOÀNG PHƯƠNG