VHSG- Không phải ngẫu nhiên, tập thơ Chất vấn thói quen của Phan Hoàng (Giải thưởng Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh và Tặng thưởng Hội Nhà văn Việt Nam, năm 2012), khi xuất hiện trên văn đàn đã tạo một cơn địa chấn trong đời sống văn học với hàng chục bài viết đăng tải trên các phương tiện truyền thông đại chúng…
Chất vất vấn thói quen không chỉ là sự chất vấn bản thể, một chất vấn mang tâm thức hiện sinh trước những vấn đề nhức nhối của nhân sinh và phận người mà còn là sự chất vấn thi pháp và tư duy thơ của chính mình để tìm ra chân trời mới cho hành trình sáng tạo thi ca. Ở Phan Hoàng sự tự lột xác này không phải là vấn đề bản năng, tự phát mà hơn hết và trên hết là sự tự ý thức của hành trình dấn thân ở một thi sĩ không bao giờ muốn gặm nhấm mình, muốn “ăn mày dĩ vãng” để “tự sướng”, “tự sung”, “tự kêu”…
PGS-TS TRẦN HOÀI ANH
(Trích bài Chất vấn thói quen và hành trình sáng tạo trong thơ Phan Hoàng)

PHẦN 3:
BÓNG TỐI ĐANG NUỐT CHÚNG TA
(Tiếp theo và hết)
Bình nguyên bay
1.
Ở cuối con đường mờ mờ chân mây
mở ra bình nguyên tươi màu hoang dã
chớp ngang một tiếng thở dài
Những ngọn đồi ngồi tư lự trong mưa
như những kỵ binh vừa dừng chiến mã
lắng nghe tin dữ kinh đô
Thuỷ Tinh chưa quên người đẹp ngàn xưa
bất ngờ xua quân đánh chiếm
cá bay rùa phi phố cổ
giường tủ hoá thuyền bè
trang phục nguyên thuỷ
Tiến sĩ giấy lăng xăng dài quần
len lỏi mặt trời mua quan bán chức
bất thường đạp mặt bình thường
Những ngọn đồi không cánh vụt bay
2.
Ở cuối con đường mờ mờ chân mây
mở ra bình nguyên tươi màu hoang dã
đất đai nằng nặng khí thiêng
Thấp thoáng lưng đồi mưa reo gió hú
chập chờn hàng hàng bia mộ
chập chờn mắt mắt đá ong
những con mắt mở từ ngàn năm
những con mắt mang hồn sông núi
Những con mắt đớn đau
trừng trừng
cảnh giác
như bình sữa cảnh giác độc tố melamine
như giảng đường cảnh giác thầy giáo quấy rối tình dục
như cánh đồng cảnh giác quan tham ăn đất
như trang giấy cảnh giác kẻ đạo văn
như con Rồng cháu Tiên cảnh giác cơn khát bá quyền phương Bắc
Những ngôi mộ không cánh vụt bay
3.
Ở cuối con đường mờ mờ chân mây
mở ra bình nguyên tươi màu hoang dã
tròn trăng hoa dại đại ngàn
Một váy xoè hoa
hai váy xoè hoa
váy váy xoè hoa
nõn nà bắp thon sơn nữ
ngực căng sương trắng
tóc quấn hương rừng
gùi cả thanh xuân trườn qua sườn dốc
Mượt mà mông
mủm mỉm môi
mơ màng mắt
tình tang ngang dọc…
chàng trai nào mạnh như con hổ con báo chợ tình đêm nay?!
tiếng khóc trẻ thơ thơm như tiếng chích choè tinh mơ mẹ lên rẫy?!
Váy hoa không cánh xoè bay
Cái chết của bạo chúa
Nghĩ về năm 2011
Giống như sự trở về cát bụi của một tướng cướp
những tên bạo chúa trên thế giới cuối cùng cũng
chết già
đột tử
hay có thể bị hành quyết
Nhưng
không giống sự lương thiện sót lại của một tướng cướp
những tên bạo chúa cả khi đối diện với cái chết
chẳng bao giờ nghĩ rằng
chúng là loài quạ đáng nguyền rủa
chuyên gieo rắc tang thương cho đồng loại
Tôi đang ở đâu?
Tôi đang ở đâu mảnh vườn trĩu nặng lời ru của mẹ?
Tiếng hát nhép người đẹp cởi truồng đuổi mất cánh cò cánh vạc!
Tôi đang ở đâu dòng sông thẳm xanh tắm gội tuổi thơ?
Dòng sông bị bắn trọng thương bởi những viên đạn bọc đường lén lút!
Tôi đang ở đâu trái tim thôn nữ rụt rè bước khỏi cổng làng?
Trái tim lạc nhịp đánh vật xứ người trả lãi từng đồng đô la nhan sắc!
Tôi đang ở đâu trong lòng bạn bè xuống biển lên rừng?
Bè bạn chạy đua cơn khát sữa con thơ giữa phiên chợ đời lạm phát!
Tôi đang ở đâu phố phường lưu dấu tổ tiên mở đất dựng đình?
Láng giềng không nhớ nổi mặt nhau giữa siêu thị mặt người chen chúc!
Tôi đang ở đâu đất nước sinh từ hồn thiêng nghĩa sĩ vô danh?
Đất nước dãi dầu hạt gạo anh hùng, xảo quyệt đám rầy nâu chưa bị hành quyết!
Tôi đang ở đâu cây bút mang đầy danh hiệu sứ mệnh?
Cây bút vô cảm trước thân phận dân nghèo, im lặng trước lãnh thổ đe doạ ngoại xâm, bất lực trước cái ác trá hình nhũng nhiễu!
Tôi đang ở đâu cây bút mang đầy danh hiệu sứ mệnh?
Tôi đang ở đâu?
Ở đâu?
Níu lòng Sông Đáy
Gửi NQT
Phan Hoang oi, me toi mat luc 3h24p
dòng tin nấc tiếng kêu thảng thốt
Buổi sáng mùa đông không màu
bạn đứng giữa trời ôm đầu tức tưởi như đứa trẻ thơ
quì gối ôm choàng bờ cát già độ lượng
những dòng lửa từ hai hốc đất sưởi ấm lòng mẹ
không chỉ chín chiều ruột đau
Sông Đáy trong mơ vẫn dâng ngang trời
mẹ như cánh chim đêm
mãi mãi hoá thân vào châu thổ
Ngày lót lá
bạn níu lòng sông Đáy
tôi bàng hoàng lội ngược gió sông Ba
22.11.2008
Nụ tầm xuân 231
Mỗi nụ cười của con
một nụ tầm xuân
từ máu thịt mẹ cha nở ra xanh biếc
khơi ngọn lửa niềm tin
xua mùa đông giá rét
bừng ngôi sao ước mơ
toả hy vọng những chân trời
Mỗi nụ tầm xuân
lấp lánh nụ cười
bình minh môi con thơ dại
núi có thể giả
sông có thể giả
biển đời cũng có thể giả nhân giả nghĩa
nụ tầm xuân luôn xanh biếc vô thường?
Ngày sinh nhật con gái Yên Yên 2 tuổi 23.01.2002
Ốc đảo 318
1.
Tôi chôn chặt sa mạc hạn hán lòng mình
những hạt giống đen sạm đạn bom
ngộ độc đức tin giáo điều bao cấp
tự phân huỷ trong đói nghèo cấm chợ ngăn sông
Tôi đâu ngờ có ngày
bật lên mầm sống đỏ hon đỏ hỏn của con
ốc đảo tươi xanh
cây cối biết tỏ tình
chim muông biết cất lời đẩy lùi bóng đêm tuyệt vọng
dòng suối tinh khôi biết hoà nhịp ánh sáng ban mai
2.
Ốc đảo bập bẹ cười
ba… ba… ba…
ba làm bò kéo trâu cày
ba làm chó nhảy ngựa phi
ba làm chim sáo nói đớt nói ngọng
ba làm cánh buồm tung sóng
lao vào mọi dòng xoáy định kiến biển đời
ốc đảo con trồi lên mặt trời nhân ái…
3.
Những đám mây lực sĩ từng lẩn tránh sa mạc tuổi thơ tôi
những ngọn gió linh dược từng lẩn tránh nỗi đau không thành tiếng
đang đua nhau về
làm nên những cơn mưa không qui luật tuần hoàn
phục sinh đất đai ung thư hạn hán
Ốc đảo ngập tràn đức tin của con rồi sẽ
xanh hơn? Thế giới toàn cầu hoá của con rồi sẽ
tình người hơn? Và cả vũ trụ bí ẩn của con rồi sẽ…
???
Ngày thôi nôi con trai Bin Bin 31.8.2007
Thèm làm ngọn gió tự do
Tặng TNT
1.
Những bài báo đặt hàng đang truy đuổi tôi
nhuận bút ứng trước đang truy đuổi tôi
như con chuột bị lũ mèo rượt tới hang cùng ngõ tận
Gục đầu lên máy vi tính
tôi thèm đứt ruột
được làm ngọn gió không đồng phục
không điện thoại
không internet
bay về mái tranh vách đất của mẹ
cởi trần lăn lóc tắm mưa
trưa trưa mắc võng lưng trời
đung đưa tréo chân đã đời trái chín
nghe gà trống xuống giọng tỉ tê gà mái
hung hăng bò ụ động đực phá chuồng
Chiều chiều quạ đói gọi diều
lùa cơm nguội ba trăng
chan hương ngò mắm cái
ọc gáo nước giếng trong
ngửa cổ tưng tưng mấy nhịp bài chòi…
2.
Gục đầu lên máy vi tính
tôi thèm đứt ruột
được làm ngọn gió tự do
bay về mái tranh vách đất của mẹ
hô tập bạn bè
mũ rơm áo dừa phong tướng phong vương
cầm roi thúc bò cờ lau đánh trận
Những đêm mùa xanh ngực nở dậy thì
băng băng đạp xe vượt đồng sình cỏ lác
vượt bầu sen bầu súng
hôn lên đôi mắt rụt rè thôn nữ em
hôn lên đôi môi nứt nẻ ruộng hạn em
hôn lên bầu vú thơm rơm rạ em
hôn đến tận cùng con gái quê mùa em
như Chí Phèo ngấu nghiến da thịt trong veo Thị Nở
vườn chuối nhà em đua nhau trỗ buồng ra trái
những câu thơ không phấn son ngạo nghễ chào đời
3.
Gục đầu lên máy vi tính
tôi thèm đứt ruột
được làm ngọn gió không đồng phục
không điện thoại
không internet
bay về mái tranh vách đất của mẹ
bay về phía vô danh
bay về phía vô thanh
bay về phía vô manh
bay về phía vô tặc
hoá con sáo sậu bước thấp bước cao bập bẹ nói cười… cậc cậc cậc
hoá con mèo mun tủng tẳng tùng tăng tung tẩy khắp vườn
hoá con cóc hiền triết bó gối im ỉm ìm im lắng nghe
trên những gò hoang hoàng hôn hoa dại khẽ hương
trong mỗi ngôi nhà nửa đêm chõng tre kẽo kà kẽo kẹt
mặt trời khát khao mỏi mắt căng mình
rình
ngượng ngịu
cười
toả năng lượng giới tính
bình minh
Ngọn gió ngang tàng
mang đầy cơn đau hy vọng thiếu phụ mùa sinh nở
mang đầy tiếng khóc dự cảm trẻ thơ
mang cả tiếng chim trinh nữ hoá thân từ kiếp trước
rẽ nụ cười tươi nắng ban mai
bay về nguyên thuỷ ước mơ không mầm móng hận thù tận thế
PHAN HOÀNG
Hết

XEM TIẾP:
>> Phan Hoàng – Chất vấn thói quen – Kỳ 1
>> Phan Hoàng – Chất vấn thói quen – Kỳ 2
>> Phan Hoàng – Chất vấn thói quen – Kỳ 3
>> Phan Hoàng – Chất vấn thói quen – Kỳ 4
>> Phan Hoàng – Chất vấn thói quen – Kỳ 5