Tôi thèm hơi ấm và những sợi tóc đông đúc/ Tôi thèm nghe những nhộn nhịp cũ// Nghe đôi chân dẫm thơm mùi sỏi non/ Ven giấc mơ/ Thành phố vẫn im lìm từ đêm hôm trước…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Như Adam và Eva
Dắt nhau về phía vườn địa đàng
Hái thơm những trái cấm chín
Và những thần thức cuối cùng
Anh hiện diện trong em…
Mọc lên giấc mơ mềm dấu thánh!
Tôi ẩn hiện trong tự truyện của em
Bằng hành trình của đoá hoa forgetmenot
Bằng vết xước của đám mây
Bằng linh cảm mùa thu.
Tím biếc trái tim chiếc bình gốm
Ẩn chứa mặt trời và những tia nhớ đỏ
Những ngón tay và bức tranh lập thể
Em vẽ mùa du mục trên thảo nguyên xanh
Cọng gió và đòn bẩy
Bất chợt nâng mùa trái đất
Trôi trong giao diện mặt trời
Cơn thủy triều đỏ trong lòng biển phục sinh
Tiếng chuông và chiếc cốc thánh
Em rót vào từng chớp mi xanh
Tôi uống những ảo ảnh trắng
Trên thềm môi vàng
Mưa hạ gục bên đường xám
Thoang thoảng mùi trầm ngải. Tôi nguyện!

Đôi mắt nép trong hố cỏ
Rụng những đốm nhìn hoài nghi
Cuộc chạy trốn từ giấc mơ đêm trước
Trên bìa rừng những vết trăng trôi
Nghe khu vườn mùa thạch lam xanh
Tôi hái giấc mơ vừa chín đỏ…
Những ngôi sao thơm hương phố đêm qua
Tôi thèm hơi ấm và những sợi tóc đông đúc
Tôi thèm nghe những nhộn nhịp cũ
Nghe đôi chân dẫm thơm mùi sỏi non
Ven giấc mơ
Thành phố vẫn im lìm từ đêm hôm trước…
Mùi cỏ và sương sớm
Đọng vào tách trà ban mai
Lắng nghe trong vườn nhà
Gió thơm những chùm trái chín
Em kéo chiếc ghế và vẽ
Mặt trời ấm và những tia nắng mùa xuân!
Thắp lên những ngón bình yên
Trong tranh tôi và những điều giản dị
Em hãy kể về cành hồng đêm qua
Bằng hương thơm và cỏ ngọt
Ẩn hiện trong câu thơ của em.
Sợi nắng thơm miền gió xanh
Sáng nay và những bình thường
Tôi nhìn thấy em cũ
Tôi nghe tiếng em cũ
Trong ngôi nhà cũ này
Cùng giấc mơ bình an của tất cả chúng ta
Đó là tài sản vô giá của tôi sau đại dịch!
Ngồi yên nhé
Ru tiếng chim chín mùi mận đỏ
Mùa hạ đi qua kẽ tay
Vết lụa xanh sợi tóc bay.
Đã hong trong vườn cũ
Còn thơm tiếng chim vành khuyên hót!
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA (TIỀN GIANG)