Tuổi thơ trôi qua nhanh như một giấc chiêm bao// Chiều tắt nắng, dáng ngoại sẫm màu trong chiếc áo cũ/ Giấc trưa hè của ngoại bình lặng trong từng nhịp võng// Đãi con vị quê hương chiếc nấm mối sau vườn/ Về đây gom góp những ngày cũ/ Thương con cúm núm giục giã kêu đồng.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Lời ru của mẹ như tia nắng gửi vào tim con
Trong khoảng trời
Nơi quê nhà có cánh cò trắng mượt nghiêng chao
Nơi bông lúa cong mình đánh rơi giọt sương trong vắt
Con giờ như cánh chim lạc đường bay về miền nhớ cũ
Đêm buông mành gọi những vì sao, con thèm nghe tiếng mẹ ru
Ngọn gió mát lành tưới tắm vào đời tôi ngọt lịm
Những cánh diều chở ước mơ lang thang bay cao
Nắng chiều buông xuống rồi đi… đêm xám
Quyện vào tiếng võng đong đưa – tiếng mẹ ru hời
Tuổi xuân phơi phới là lúc cha mẹ gầy hiu hắt
Kí ức luôn hiện hữu trên bước đường tôi trực diện quay về.
Tuổi thơ trôi qua nhanh như một giấc chiêm bao
Chiều tắt nắng, dáng ngoại sẫm màu trong chiếc áo cũ
Giấc trưa hè của ngoại bình lặng trong từng nhịp võng
Đãi con vị quê hương chiếc nấm mối sau vườn
Về đây gom góp những ngày cũ
Thương con cúm núm giục giã kêu đồng.
Thời gian đi qua chưa trôi hết nỗi lòng con
Thấy bản thân mình ích kỷ lựa chọn cuộc sống ham muốn
Nỗi đau bấu víu, ngày buồn nhất con vĩnh biệt mẹ
Gói ghém từng vỡ vụn, kỉ niệm cất vào trái tim
Nẻo vô thường
Lá vàng đã về cội!
Xa quê nghèo mang giấc mơ đến phố
Tôi như chim di
Không chống chọi nổi nơi quê nghèo khắc nghiệt
Tôi đâu biết có đôi mắt người dõi ngóng cánh chim xa
Là những tâm sự của người thân gửi gắm niềm sâu kín
Mai tôi về thăm quê sau những ngày bay mỏi cánh.
Lúa đã vào độ chín
Hương thơm nồng
Như dòng sữa mẹ dịu hiền thuở nào nuôi con khôn lớn
Lúa một đời nguyên vẹn sắt son
Chắt chiu gốc rạ dành mùa sau
Rưng rưng lòng – nghe lúa trở mình nhắc chuyện ngày xưa….
LÝ HỒNG TÂM (TÂY NINH)