Thơ 1-2-3 Nguyễn Quỳnh Anh: Rộng mở phương Nam nghe ngọt lịm câu hò

Ngồi phòng lạnh Hà thành ăn lẩu cá kèo// Cũng rau đắng, cũng bông điên điển/ Và nhiều thứ rau chưa tường// Mà ao ước được ngồi trên sông Tiền, sông Hậu/ Gió mát rượi thịt da khề khà nâng chén/ Rộng mở phương Nam nghe ngọt lịm câu hò.

Nhà thơ Nguyễn Quỳnh Anh ở Ninh Bình

 

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.

Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Sau loạt mìn phá đá

 

Còn một tiếng tắc kè thảng thốt

Tắc kề về đâu khi ngọn núi sắp bị san bằng

 

Vườn xưa bông nhài trắng muốt

Chẳng bận lòng cúc cũng vàng bông

Thu đến mà lòng trống vắng.

 

Ngồi phòng lạnh Hà thành ăn lẩu cá kèo

 

Cũng rau đắng, cũng bông điên điển

Và nhiều thứ rau chưa tường

 

Mà ao ước được ngồi trên sông Tiền, sông Hậu

Gió mát rượi thịt da khề khà nâng chén

Rộng mở phương Nam nghe ngọt lịm câu hò.

Tranh của họa sĩ Nguyễn Khôi

Mùa Vu Lan đang đến

 

Những lồng chim thêm chật chội

Xin đừng tạo thêm nghiệp ác cho người bán đồ phóng sinh

 

Hãy phóng sinh tâm hồn

Bớt tham lam giành giật sân si

Bớt một món đặc sản trong bữa ăn hay trên bàn nhậu.

 

Ngày cất nóc nhà người Mông

 

Không quên treo những bắp ngô đầy đặn hạt

Cầu mong no ấm đủ đầy

 

Đi lên núi khi về không quên gùi theo củi khô

Cho đỏ lửa những ngày đông giá

Một đời lặng lẽ trên đá vun đắp cuộc sống.

 

Tiềng khèn vút lên từ đá

 

Du dương bản tình ca trai gái người Mông

Hẹn mùa tra hạt, cho ngô xanh trên đá tai mèo

 

Xin ông mối hát lời Mở cửa, ô đen đội chung

Em xúng xính váy hoa vòng bạc làm dâu bên nhà

Tiềng khèn vang mãi bản du ca núi đá Đồng Văn.

 

NGUYỄN QUỲNH ANH

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *