VHSG- “Con như mầm cây non vừa tách hạt/ Hứng lấy tinh hoa từ bầu trời cha và mặt đất mẹ/ Vươn hình hài lớn dậy biếc xanh”. Những lời tâm tình của Phạm Tuyết Hạnh đối với con như nói thay nỗi lòng bao người mẹ khác: “Cha mẹ không giàu có cho con bạc vàng/ Mẹ đổi thanh xuân cho con hình hài/ Cha đổi những sợi tóc đen cho con ngày ngày đến lớp”. Cặn kẽ hơn với con gái đến một ngày sẽ biết yêu: “Dành cho họ yêu thương một nửa/ Một nửa yêu thương dành lại để thương mình/ Người đàn ông ấy không là tất cả – nhé con!”

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Dược phẩm Phú Mỹ – PMPHARCO, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ.
Mẹ sẽ kể con nghe về bầu trời và mặt đất
Bầu trời cho ánh nắng hạt mưa
Mặt đất cho phì nhiêu tươi tốt
Con như mầm cây non vừa tách hạt
Hứng lấy tinh hoa từ bầu trời cha và mặt đất mẹ
Vươn hình hài lớn dậy biếc xanh.
Lời ru có dáng hình quê hương
Mẹ lớn lên từ chiếc nôi tre ông đan
Mặn mòi giọt mồ hôi bà trong từng hạt lúa
Con lớn lên từ cánh cò trong câu ca mẹ hát
Giấc ngủ no tròn con mơ bát ngát đồng xanh
Những điều mộc mạc mẹ chắt chiu thành hai tiếng quê hương.
Cha mẹ không giàu có cho con bạc vàng
Mẹ đổi thanh xuân cho con hình hài
Cha đổi những sợi tóc đen cho con ngày ngày đến lớp
Cha mẹ chỉ có thể cho con học hành hiểu biết
Cho con tình yêu và ấm áp tiếng cười
Mong con vững vàng bước về phía ánh sáng tương lai.
Yêu mình nhé con rồi mới yêu người
Rồi một ngày con sẽ biết yêu
Nhớ thương một người, muốn được cả đời bên họ
Dành cho họ yêu thương một nửa
Một nửa yêu thương dành lại để thương mình
Người đàn ông ấy không là tất cả – nhé con!
Chưa một lần cha nói yêu các con
Các con so bì không được cha hôn
Lời ngọt ngào yêu thương cha cũng chưa từng nói
Cha thường trở về sau một ngày mệt mỏi
Vai áo bạc sờn và ướt đẫm mồ hôi
Nhìn sâu mắt cha các con sẽ thấy tình yêu thay lời.
PHẠM TUYẾT HẠNH
(CÁT TIÊN – LÂM ĐỒNG)
- Phan Quang – Cây bút vạm vỡ và đa tài
- Thơ 1-2-3 Nguyễn Trọng Lĩnh: Sự ích kỉ kia đang trực tiếp hoặc gián tiếp đầu độc mình
- Thơ 1-2-3 Huỳnh Thanh Liêm: Một bóng đò đơn côi, người đi, ngày chưa tới
- Thơ 1-2-3 Trần Thế Vinh: Nghiệm nắng đi qua một đời người
- Truyện ngắn Chu Quang Mạnh Thắng: Người có số đào hoa