Thơ 1-2-3 Tặng Vũ: Tiếng thơm nào cho nghĩa khí tuổi xuân

Giữa hải trình muôn nẻo gánh phong ba// Trăm thất bại không một lần chiến thắng/ Vần vũ bủa vây, bạc đầu danh lợi// Tiếng thơm nào cho nghĩa khí tuổi xuân/ Thức tỉnh một đức tin, luân hồi vạn chí hướng/ Ngọn hải đăng xua bóng tối, chỉ đường.

Nhà thơ trẻ Tặng Vũ

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.

Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Tuổi thơ con neo cánh diều no gió

 

Gom nhọc nhằn cha kết thành niềm tin

Vách lá nhà xiêu chí khí không điêu đứng

 

Tần tảo phần cha, cứng rắn xông pha, cơ đồ con mã đáo

Cha mẹ nghèo khéo sinh con thảo

Bền chí vững lòng nâng cánh diều kiến tạo tương lai.

 

Hạ đã qua liệu rằng thu có tuổi

 

Nắng buông lơi heo may vội níu mùa

Gót chân em tím cả chiều biêng biếc

 

Hương sữa thơm dịu mềm đôi môi đợi

Tiếng yêu anh run rẩy thu chín tràn

Thu khẽ khàng, thu mơ màng, thu tản mạn vọng trông.

Giữa hải trình muôn nẻo gánh phong ba

 

Trăm thất bại không một lần chiến thắng

Vần vũ bủa vây, bạc đầu danh lợi

 

Tiếng thơm nào cho nghĩa khí tuổi xuân

Thức tỉnh một đức tin, luân hồi vạn chí hướng

Ngọn hải đăng xua bóng tối, chỉ đường.

 

Hai vai nặng gánh cõi sơn hà

 

Cánh chim phiêu bạt muôn phương, thương nhớ quê nhà

Đường làng heo hút, gạch tường đổ xiêu bên sáo diều im lặng

 

Lẻ bóng hàng cau, tha hương miền biên viễn

Gieo nỗi nhớ ngược dòng gặt cô liêu

Hạ say, thu ngỏ, đông tàn, xuân liệu tan?

 

TẶNG VŨ

(BÀ RỊA – VŨNG TÀU)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *