Mặt trời lên cao như thường nhật// Phố với người chen chúc mưu sinh/ Cuối mùa xuân lướt khướt// Khói sương bay giao cảm phía chân trời/ Hứng khởi và lo âu trộn lẫn/ Ta đối diện mình trăm mối buồn vui…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Mặt trời lên cao như thường nhật
Phố với người chen chúc mưu sinh
Cuối mùa xuân lướt khướt
Khói sương bay giao cảm phía chân trời
Hứng khởi và lo âu trộn lẫn
Ta đối diện mình trăm mối buồn vui…
Dùng dằng mùa xuân chưa đi
Lời chở yêu thương chưa bao giờ muộn
Nguồn phù sa đời mình là ngọt ngào câu chữ sữa non
Có thể chưa trọn vẹn những ao ước chờ mong
Nhưng đường xa ta đồng hành cất bước
Dưới ánh mặt trời cây lá ngút ngàn xanh.

Ban công nhà nàng lá hoa mướt mát
Không phải phù du phiêu lãng chân trời
Ta ước yêu đời như dạ yến thảo hồn nhiên rực rỡ
Sáng nay xuân về níu lối
Những lo toan lặng chìm dưới diệp lục xanh mơn
Ban công phấp phới sắc màu. Lòng mình xao xuyến nắng non.
Sự hiện diện đã là quý lắm rồi
Phiên chợ Cửa Biển và câu chuyện tháng ba(*)
Dẫu phút giây ngỡ là nghệ sĩ
Hoà vũ điệu nồng say cùng nhịp phách đất trời
Khoảng cách nối gần như không còn khoảng cách
Ta là nắng reo chơi.
_________
(*)Một chương trình của văn nghệ sĩ Hải Phòng tháng 3.2022.
Anh hẹn thứ tư nụ sẽ đơm bông
Em hồi hộp “Tháng tư hoa sẽ”
Cây cầu dài đung đưa chờ đợi
Thế rồi mùa mộc miên qua đi
Anh không đến hoa loa kèn đứng ngóng
Hai đầu cầu hương xao xuyến chờ mong.
ĐỖ MẠNH HÙNG