Chùm thơ 1-2-3 Dương Vũ: Hoa đào đỏ tươi trong giá rét tìm về

Nhớ Tết hoa đào// Lâu quá rồi cái ngày anh lên giảng đường/ Vẽ giấc mơ những ngôi nhà cao thành phố// Dọc ngang ba mươi sáu phố phường/ Thèm được gọi tên năm cửa ô Hà Nội/ Hoa đào đỏ tươi trong giá rét tìm về…

Với chùm thơ 1-2-3 đầu tiên, Dương Vũ dành tình yêu da diết với Hà Nội. Một Hà Nội nhiều cung bậc từ ngập tràn ký ức “bay” lên từng con chữ của người thơ nặng tình.

Tác giả Dương Vũ

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Hà Nội ơi còn nhớ không?

 

Vòng quanh phố cổ vòng quanh

Hàng Buồm Hàng Bạc Hàng Khay Hàng Bài

 

Phố Khâm Thiên Ga xe lửa thức suốt đêm ngày

Cầu Long Biên dấu xưa bom đánh gẫy

Hơn hai mươi năm rồi Hà Nội còn nhớ áo trắng thôi bay?

 

Ga Hàng Cỏ có còn đó chờ tôi?

 

Những tiếng còi tàu tiễn tôi đi

Ngọn gió nép mình phía sau mái đón

 

Hà Nội những mùa đông bất tận

Bao dãy nhà khoác áo choàng úp mặt

Ga Hàng Cỏ còn nhớ bàn tay vẫy –  tan biến…?

Nhớ Tết hoa đào

 

Lâu quá rồi cái ngày anh lên giảng đường

Vẽ giấc mơ những ngôi nhà cao thành phố

 

Dọc ngang ba mươi sáu phố phường

Thèm được gọi tên năm cửa ô Hà Nội

Hoa đào đỏ tươi trong giá rét tìm về…

 

Sâm cầm lặng thinh

 

Ra đi từ mùa thu năm ấy

Áo trắng em xưa tôi không nhớ viết lên gì

 

Sâm cầm bay về chở che Hà Nội

Tôi trở lại tìm em trong xanh biếc Hồ Tây lặng thinh không nói

Chợt nhận ra mặt hồ tóc trắng, sâm cầm đã bay đi…

 

Gửi em một Hà Nội trong anh

 

Gửi cho em một Hà Nội heo may

Tôi vẽ bằng bâng khuâng buổi sáng Hồ Gươm gió  thổi

 

Môi em cong như cầu thê Húc hờn dỗi

Tháp Bút viết lên bầu trời xanh vần thơ ngàn năm

Cả vị rét ngọt tặng em – Xứ sở mai vàng phương Nam …

 

DƯƠNG VŨ

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *