Nơi chân trời từng bầy cừu nhai đêm// Buổi dạ tiệc của những đám mây ngũ sắc tạm đình hoãn/ Xin lỗi, bây giờ đang là giới nghiêm// Cuộc di cư từ ngực trái lên não đã bị phong tỏa/ Những sợi zích zắc rượt nhau mệt mỏi/ Cánh gió vẽ đường chân trời
Sau một thời gian im lặng và quay trở lại với thơ 1-2-3, nhà thơ Hồ Loan cho thấy nguồn cảm hứng vẫn cuồn cuộn, nhưng mơ hồ hơn, sâu lắng hơn, trí tưởng tượng bay bổng hơn trên cái nền hiện thực đời sống bộn bề, phức tạp và đau buồn như “Những linh hồn không còn nhà/ Ai chít vành xô lên tang tóc đại ngàn”.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Nơi chân trời từng bầy cừu nhai đêm
Buổi dạ tiệc của những đám mây ngũ sắc tạm đình hoãn
Xin lỗi, bây giờ đang là giới nghiêm
Cuộc di cư từ ngực trái lên não đã bị phong tỏa
Những sợi zích zắc rượt nhau mệt mỏi
Cánh gió vẽ đường chân trời
Bây giờ đã là mùa thu
Hàn thử biểu báo 40 độ lẻ
Này áo len này chăn bông mỏng chờ mùa thu mai sau.
Từng cơn gió Lào âm ỉ nướng trụi những vạt rừng xanh
Bỏng rát làn môi giấu sau màng vải kín
Nhớ Hà Nội heo may về trên từng con phố – thu hanh hao.

Thắt vào lòng những sợi mong manh gợn sóng
Chua, cay. Trào nước mắt
Những cây ATM mì rải khắp thành phố cứu đói
Cứu cánh những đêm dài
Cứu cánh giấc mơ đứt gãy
Sự lựa chọn nào cho những bước chân côi cút
Chẳng còn tiếng vọng của rừng
Đêm khóc
Trăng khóc
Luênh luênh Trà Leng
Những linh hồn không còn nhà
Ai chít vành xô lên tang tóc đại ngàn.
Những con đường viết tên mình trong lũ
Hằn vết rong rêu
Khắc họa dấu ấn Ngọc Linh
Trơn trợt niềm đau
Này cô gái Xơ Đăng
Kịp địu nắng về hong con đường xanh êm em mơ.
HỒ LOAN (QUẢNG NAM)