Chỉ có lá mới nghe được tiếng hát của loài sâu// Những lời ca đổi bằng xương thịt/ Những chiếc lá hiến thân mình lặng im thống thiết// Loài sâu chỉ biết hát/ Chúng không có tai để lắng nghe/ Và vô cảm với nỗi đau mang màu xanh lục.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Tiếng gà trong phố vắng
Hoài vọng nỗi niềm quê
Trầm bổng thanh âm gọi thương nhớ tìm về
Ký ức nhú mầm xanh
Chiêm chiếp những cục bông vàng
Thời gian rướn cổ gáy vang.
Thu đã lỡ thì
Bông bằng lăng vấn vương chi mà tím biếc
Hạ đỏ dứt áo đoạn đành ly biệt
Bông bằng lăng cô đơn
Đu đưa chiều nhạt nắng
Mùa vội vã chửa hoang.
Chỉ có lá mới nghe được tiếng hát của loài sâu
Những lời ca đổi bằng xương thịt
Những chiếc lá hiến thân mình lặng im thống thiết
Loài sâu chỉ biết hát
Chúng không có tai để lắng nghe
Và vô cảm với nỗi đau mang màu xanh lục.
Tích tắc, tích tắc
Giọt thời gian dỏng tai đếm nhịp
Trần nhà nhăn trán nghĩ suy
Đêm ngày luân phiên ngự trị
Trở trăn phương nào cũng chạm nỗi buồn
Hun hút những tiếng thở dài phía không em.
Chiếc nhẫn
Ngón áp út
Lồng vào nhau
Hạnh phúc?
Khổ đau?
Đeo mòn kiếp người.
LÊ HẢI KỲ
- Truyện ngắn Sơn Trần: Bên kia cũng là núi
- Thơ 1-2-3 Trần Thanh Dũng: Cái mới luôn có cách để sinh tồn
- Thơ 1-2-3 Tạ Hùng Việt: Nép dưới bóng Bồ đề có hết những oan khiên?
- Thơ 1-2-3 Lê Lệ Thủy: Đồi nhấp nhô căng tràn xuân thiếu nữ
- Vĩnh biệt nhà văn Lê Văn Nghĩa – vị khách nhiệt thành của Văn Học Sài Gòn