Chiếc lá trở mình ngoài hiên cuối chiều// Lá trăn trở hay lòng người trăn trở/ Đời như lá khi chín vàng là khi nhớ// Hạt thóc đã vàng cũng tách vỏ hiến dâng/ Chữ còn nghèo không mơ chảy thành sông/ Chỉ ước cánh chim bồ câu bay về nơi thương mến.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Đem tình yêu giấu trong lồng ngực
Từng cung bậc hạnh phúc
Rộn ràng nghe con tim đập nhịp xôn xao
Đem niềm vui giấu trong ánh mắt sẽ lấp lánh những vì sao
Đất rộng trời cao
Xin giấu khổ đau vào giọt nước mắt ngược dòng thinh lặng.
Chưa đi hết câu “gừng cay muối mặn”
Nửa cung đường đã tắt lịm chữ yêu thương
Buông tay là hết nghĩa uyên ương
Con trẻ bơ vơ bước bên nào cũng lạc lõng
Ai đem buồn đau vào ánh mắt trẻ thơ trông ngóng
Cha mẹ ơi! con nào có tội gì?
Hãy bán cho tôi một phép nhiệm màu đi
Tôi đánh đổi nửa cuộc người còn lại
Giữ lấy an bình cho những mái đầu thơ dại
Nụ cười con trọn vẹn tuổi thơ
Con say nồng trong những giấc mơ
Nhìn những vỡ tan, còn nỗi đau và bất lực
Không phải là vết thương mà sao đau nhức
Đêm gầy hao giật mình thảng thốt
Vầng trán suy tư những thanh âm xưa mai một
Tìm lại gì trong ngày tháng đã qua
Cha ơi! con nhớ ngày xưa gối ướt nhạt nhoà
Bàn tay con nhỏ bé mà đời mênh mông quá.
Dấu yêu ơi đừng làm người xa lạ
Ngày hôm qua, hôm nay và cả ngày mai
Con đường qua còn in đậm gót hài
Ngày vu qui rộn ràng vui hai họ
Chuyện vui nhân đôi chuyện buồn theo mây gió
Để yêu thương trở về tràn ngập nhé dấu yêu!
Chiếc lá trở mình ngoài hiên cuối chiều
Lá trăn trở hay lòng người trăn trở
Đời như lá khi chín vàng là khi nhớ
Hạt thóc đã vàng cũng tách vỏ hiến dâng
Chữ còn nghèo không mơ chảy thành sông
Chỉ ước cánh chim bồ câu bay về nơi thương mến.
LÊ LỆ THỦY