Chùm thơ 1-2-3 Mai Xuân Thắng: Cánh vạc ruổi lưng trời lận đận

Những cánh vạc lạc màn sương// Con phố đã gối đầu trong ngực đêm thiêm thiếp miên trường/ Hàng cây ngủ gật lổ loang ánh đèn vàng vọt// Những chiếc xe ba gác ngậm sương lặng lẽ xuôi chợ Bình Điền/ Cánh vạc ruổi lưng trời lận đận/ Lại tất tả ngược về lấp ló giọt bình minh

Tác giả Mai Xuân Thắng

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Rả rích giọt đêm tháng mười thổn thức

 

Nảy động niềm xưa mùa em thành thiếu nữ

Ai thả vào mắt nai con sóng đa tình

 

Mưa mềm sợi tóc bay nồng nàn hương bưởi

Thuở tròn trăng kiếm lá nhuộm chiều

Chợt thương thầm, suối tóc về đâu?

 

Những cánh vạc lạc màn sương

 

Con phố đã gối đầu trong ngực đêm thiêm thiếp miên trường

Hàng cây ngủ gật lổ loang ánh đèn vàng vọt

 

Những chiếc xe ba gác ngậm sương lặng lẽ xuôi chợ Bình Điền

Cánh vạc ruổi lưng trời lận đận

Lại tất tả ngược về lấp ló giọt bình minh

Lời rao giữa trời khuya

 

“Ai trứng cút, trứng vịt lộn nướng đây…đâ..y…đ..â…y…”

Lảnh lót dội vào lòng đêm hun hút

 

Trật trẹo thân gầy nhập nhoạng phố

Lọn khói thôi miên khuôn mặt chị Ba

Con gió lành chợt thổi lò than tí tách rạng trời

 

Giấu giọt buồn gửi Huế yêu thương

 

Nước lũ dâng trời chung chiêng, Trường Tiền sóng dậy

Uớt đẫm khúc Nam ai

 

Thành quách phong rêu cảm lạnh

Cánh cò chấp chới

Mấy chục năm thương lại những ngày…

 

Mành đêm giăng sợi tơ trời

 

Thẳm sâu mắt đêm ẩn cài mật ngữ

Những vô ngôn rưng rức

 

Lả lơi giọt sương dụ ngàn hoa tình tự

Đoá quỳnh ngậm nửa vầng viên mãn

Lộng bóng hoàng hoa.

 

Sài Gòn 10.2022

MAI XUÂN THẮNG

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *