Mùa thi này thương lắm các em ơi!// Tôi biết bây giờ Sài Gòn thân yêu/ Những đại lộ tôi từng qua không còn còi xe tấp nập// Những khu phố im lìm cùng nhau giãn cách/ Những cô, cậu học trò sau nhiều năm đèn sách/ Hè sắp hết rồi chưa qua nổi một kỳ thi.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Mùa thi này thương lắm các em ơi!
Tôi biết bây giờ Sài Gòn thân yêu
Những đại lộ tôi từng qua không còn còi xe tấp nập
Những khu phố im lìm cùng nhau giãn cách
Những cô, cậu học trò sau nhiều năm đèn sách
Hè sắp hết rồi chưa qua nổi một kỳ thi.
Tháng ngày này dễ gì còn cuộc hẹn
Lướt Mesege biết em đang thức giữa đêm dài
Tất tả ngược xuôi cứu người trong bệnh viện.
Đợi khuya về nhắn tin cho người thương mến
Đêm Sài Gòn chập chờn cuộc hẹn
“Đợi dịch tan rồi em sẽ gặp anh”.
Hơn bốn mươi lăm năm chưa trao gửi một lời yêu
Hội lớp chưa tan, em cáo biệt ra về
Anh chưa kịp bình tâm để nói với em lời thương mến
Bốn mươi lăm năm không một lời hò hẹn
Nay định ngỏ lời, tàu đã giục ngoài ga
Ôm nhau vội vàng chua xót mãi trong ta.
Tháng năm này ta vẫn còn mãi cách xa
Hẹn cuối hạ này chúng mình sẽ gặp nhau
Xốn xang niềm yêu, xốn xang nỗi nhớ
Nào ngờ được phố phường đang mùa dịch giã
Lối phố chờ nhau ngày dài phong tỏa
Anh một mình, một lối đợi chờ em.
NGUYỄN ĐÌNH ANH (NGHỆ AN)