Cầm bút vẽ lên con hỏi cha vẽ gì cha nhỉ/ Thôi! để tự con vẽ hình mẹ hình cha// Vẽ thêm chị Hai, cu Út trong một mái nhà/ Cùng vui vẻ bên mâm cơm chiều đạm bạc/ Khung cảnh ấm nồng hạnh phúc phải không cha!

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Oa… oa… oa… khi ấy tôi làm cha
Chín tháng mười ngày thân mẹ hao gầy mang nặng
Cha chăm lo và háo hức đợi chờ
Ngày con lọt lòng cả gia đình mừng rỡ
Nước mắt lăn lăn hòa lẫn tiếng vui cười
Tiếng khóc con vang cha được “lên ngôi”!
Thấy cuộc đời mình trong đôi mắt của con
Đôi mắt của con long lanh như sương cỏ
Mở ra một tâm hồn màu trắng ngần, thánh thiện
Nhìn mắt con tôi thấy đời mình hiển hiện
Những thơ bé, những già nua…
Chặng đường này rồi con sẽ phải đi qua!
Nét vẽ của con ánh lên hơi ấm gia đình
Cầm bút vẽ lên con hỏi cha vẽ gì cha nhỉ
Thôi! để tự con vẽ hình mẹ hình cha
Vẽ thêm chị Hai, cu Út trong một mái nhà
Cùng vui vẻ bên mâm cơm chiều đạm bạc
Khung cảnh ấm nồng hạnh phúc phải không cha!
Khi con biết đi xe đạp
Ngày đầu tiên con tập đi xe đạp
Tay cuống run, chân cuống run…xe không chạy
Những ngày sau con nhích lên từng mét…trầy xước chân tay
Con vẫn kiên trì
Và ngày kia con tự đạp xe đi qua vết sưng nghị lực!
Tìm lại cánh diều
Tháng sáu rang giòn cọng cỏ
Mặt đất rịn mồ hôi
Đứng mơ cánh đồng thắp đầy nắng gió
Tôi lạc tôi trên triền đê
Quơ tay cút bắt tuổi thơ!
Miệng đời “cạp đất”
Khi oan khiên biến đổi sắc màu
Người thấp cổ nằm mơ gang đất giống
Người khổng lồ một tay che trời cuồng lộng
Gom vào mình những siêu dự án đất đai
Ừ cạp đất! đâu phải kẻ nghèo được cạp?
NGUYỄN TRỌNG LĨNH (NGHỆ AN)