Giá như gai cũng mềm như môi ai/ Hôn dịu dàng từng ngón tay em, những ngón thon hình tháp/ Thì trái tim này đâu ứa màu vì yêu…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chẳng thể tin dẫu quanh mình ngào ngạt hương hoa
Hồng Đà Lạt muôn sắc màu kì diệu
Và ánh mắt ai thăm thẳm nỗi niềm
Giá như gai cũng mềm như môi ai
Hôn dịu dàng từng ngón tay em, những ngón thon hình tháp
Thì trái tim này đâu ứa màu vì yêu…
Hờn ghen với cả vật vô tri
Với gối chăn bên anh mỗi tối
Với sợi tóc nào vương gối mềm đêm
Nỗi đàn bà cồn lên trong căn phòng cô độc
Nước mắt nuốt nghẹn
Ảnh hình người dưng trải nhớ đẫm đêm trường.
Sao dắt em về cổ tích?
Những Lọ Lem, Hoàng tử đã xa vời
Mình hóa trang được chăng hạnh phúc đẹp như mơ?
Sân khấu đời đâu có chỗ cho những trò chơi
Những bi kịch cứ hàng ngày ngạo nghễ
Mặt nạ người cười mà tâm chật mưu mô…
Em ước mình nằm trong túi áo ngực của anh
Để áp má nghe nhịp tim rộn rã
Để biết anh luôn cuồng nhiệt, đam mê
Có thể đam mê này anh dành cho người con gái khác
Có thể đắm say kia chẳng có chỗ cho em
Có thể….
Miếng trầu chị Hai trao anh trong đêm giã bạn
Cánh phượng mềm sao mắt em cay
Dẫu lời ca Quan Họ tha thiết, nồng say
“Đến hẹn lại lên…”…. “Người ơi, người ở…”
Môi thắm trao duyên lệch dải sông Cầu
Em một mình lạc bước… một mình đau…
TRẦN THUỲ LINH (HẢI DƯƠNG)