Góc của bà// Chớm đông lạnh ghé thăm căn phòng nhỏ/ Nơi ngoại còm cõi tháng ngày// Qua bao mùa mưa gió/ Còn lại gì dấu tích xưa?/ Chiếc bình vôi còn thức lơ mơ ngóng đợi Người về!

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Suy tư trước mùa hè
Bà con phơi thân trên cánh đồng một nắng hai sương
Công nhân phơi thân trên những công trình tắm nắng
Tôi lấy gì để phơi?
Sức chẳng đủ đem phơi dưới mưa gió
Tôi đem ý nghĩ xấu hổ của mình ra phơi…
Suối nguồn nơi con
Mỗi lần cha vào buồng máy
Có khi tiếng kêu nhức óc
Có khi chữ và số khiêu vũ…
Đầu óc phân tâm và sao sa trong mắt
Nghĩ về con như nguồn suối mát lành
Giấc mơ đêm sâu
Thiên nhiên đẹp chỉ ngắm mà không chiếm được
Đồ vật đắt tiền người nghèo khó mua
Người đẹp khắp nơi phận hèn sao với
Sức người có hạn chẳng thể ganh đua
Giấc mơ trườn mình vào đêm sâu tự lòng mãn nguyện!
Góc của bà
Chớm đông lạnh ghé thăm căn phòng nhỏ
Nơi ngoại còm cõi tháng ngày
Qua bao mùa mưa gió
Còn lại gì dấu tích xưa?
Chiếc bình vôi còn thức lơ mơ ngóng đợi Người về!
Tiếng vọng thiên nhiên
Buổi sớm đi dạo
Những hàng cây còn ướt sũng sương đêm
Nghe cây nói gì đây những lời thanh khiết
Nghe sương bảo gì đây những lời ý nhị
Nghe gió hát gì đây mà lòng thảnh thơi!
VĂN HẢI