Chùm thơ Bùi Thúy: Những giấc mơ đêm

Chùm ngữ điệu nảy nở linh hồn trên đôi cánh tình yêu/ triệu nơ ron giao thoa trên mặt hồ rạn vỡ/ vạn hồng cầu ríu rít bầu ngực xuân/ dòng suy nghĩ dạo nguyệt cầm chảy mãi…

Nhà thơ Bùi Thúy

>> Ba giọt nước mắt chảy nhòe những trang thơ

ĐỎ

 

Bình minh đỏ

cây lá đỏ

mặt trời đỏ

áo em màu đỏ

 

Em ở lại nơi này

phương Nam nghiêng cánh nhạn

khoảng trời run rẩy nắng

em cứ thế bước đi

niềm tin âm thầm gõ mõ

nghe mùa rạn vỡ

rám đỏ cơn đau

 

Hạnh phúc tật nguyền vẽ đời may rủi

màu son đỏ

hát câu tiếc nuối

con sông xanh thoảng chốc đã bạc dòng

thoáng mơ hồ cây trở đỏ trăm năm…

 

THU

 

Lá vàng lùa em đến với mùa thu

nơi lòng trời tĩnh lặng

gối đầu lên mây trắng

những cánh phù du rơi rụng xuống đất bằng

 

Tiếng thu xào xạc

nắng cài lên áo thiên thanh

lòng mở rộng đất dưới chân mềm mại

ngàn lá bay thay áo mới cánh đồng

 

Em sợ những lọc lừa làm xước mùa thu

vờ không lạnh để khoác thêm làn sương mỏng

vờ dửng dưng để vàng thêm muôn ngàn sắc lá

vờ ngây thơ trước thăm thẳm trăng vàng

 

Nắng phồn hoa bâng khuâng nơi bậu cửa

cành sân hận trẫm mình dưới lớp bùn nâu

em đợi gió âm vang lời minh biện

đợi nụ cười rũ bụi mọc lên

đợi giọt nước ở bên trời thất lạc

quay trở về rơi trong mắt mùa thu…

 

NHỮNG GIẤC MƠ ĐÊM

 

Mầm không ngủ

tí tách vươn mình đội giấc mơ xanh

đêm cổ thụ nhớ rông dài những mảnh hồn thuở chân trời vác đạn

giấc trầm hương nơi vầng trăng sinh thành trong lồng ngực

cộng sáng lớn dần tỏa nhiệt sang nhau…

 

Chùm ngữ điệu nảy nở linh hồn trên đôi cánh tình yêu

triệu nơ ron giao thoa trên mặt hồ rạn vỡ

vạn hồng cầu ríu rít bầu ngực xuân

dòng suy nghĩ dạo nguyệt cầm chảy mãi…

Tranh của họa sĩ Nguyễn Khôi

VÙNG ĐẤT PHƯƠNG NAM

 

Phương Nam đã trở mùa chưa mà em còn mải miết

trần mình dưới nắng

hong bao nhiêu lần để con đường cạn hết gian truân

đứng dưới tán me xanh rì đón cơn gió đi ngược về từ thời Nam Kỳ lục tỉnh

gốc xà cừ sần sùi rỉ mặn nhớ Phủ Gia Định thuở vỡ đất khai hoang

 

Em ở đâu mà thành người xứ sở

chao gửi mùa cơn gió bấc phương anh

 

Nứt tách từ giấc mơ

bầy chim lạc hẹn nhau nơi cuối nước

rám hoàng hôn chạm đầu cánh sóng

vỗ bến lở bồi câu hò vọng ngược

thon thả tiếng đờn bầu xuôi con nước chia hai

tình đất phương Nam cứ mãi rộng mãi dài bao dung dòng mặn ngọt

đứa trẻ đăm chiêu ngước nhìn lên trời màu xanh phố ngọc

khoác áo phù sa

mẹ vắt sữa ngậm thơm từng hạt lúa

luống cày cha chìm nổi giữa triều cường

ứ nghẹn bờ thương

dầm mình dâu bể

 

Em đã xanh ngăn ngắt đến bật mầm tuổi trẻ

đã hồng hào chín đỏ tháng năm

chở gánh đời đi nghiêng khúc nắng

chở tấm đa đoan giằng díu cõi người…

 

THÁNG CHÍN VÀ ANH

 

Anh đến cùng tháng chín

vút thành mây trời xanh thẳm

thương nhớ lao xao bung tràn sắc vàng hoa cúc

 

Nắng tháng chín cùng anh

mùa thu có câu thơ chở đầy vũ hội

buồn vui trăng vẹt móng thời gian

rễ cội quê hiền tỏa rạng mênh mang

 

Em hòa vào tháng chín

yêu đến tận cùng sắc buồn rợt lại mùa thu

nụ cười anh hạt nắng chiều trong mắt

không thôi rót mật xuống mùa.

 

Ngày tháng chín rộng như anh không bao giờ cũ

những giọt mưa từ mây trời trong văn vắt mãi đến em

anh đã đến tự bao giờ

tháng chín và anh…

 

SÓNG XÔ

 

Sóng xô từ hai phía

va đập vào nhau cuộn xiết thành dòng

 

Về lại bên anh buông mình rơi vào đôi mắt

thẳm sâu như biển

vuốt ve vị mặn của gió

ngóng tiếng thở của chiều

 

Dốc cạn ngày nắng khát

anh như ngàn cánh sóng vỗ vào em

em mềm mại nổi chìm như nước

gối đầu lên gợn biếc lăn tăn

 

Anh tự tại với lời ngàn cân

tâm hồn trai trẻ

em tựa lên vai anh niềm tin ngự trị

anh cuốn em theo sức nặng của dòng

Sóng xô…

 

BÙI THÚY

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *