Chùm thơ Trần Thị Bảo Thư: Dòng sông như tóc thục nữ chảy xa

Đừng hôn em vội thế// Để em giấu mảnh trời riêng trong đôi mắt khép/ Và thứ tha những hờn giận chiều qua.// Dòng sông như tóc thục nữ chảy xa/ Gió mê mải mạn thuyền đơn chiếc/ Anh có nghe lời chuyện trò lục diệp.

Nhà thơ Trần Thị Bảo Thư

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.

 

Cây gạo thắp lửa đồng dẫn lối tháng ba

 

Bờ đê vấn khăn trần

Đợi đò về bến cũ.

 

Gió hây hẩy cọng rơm trên tổ quạ

Mùa bắt đầu nở

Dành nắng thanh minh.

 

Mẹ dặn xào bữa mướp

 

Thêm vài đốm nắng trên giàn

Ngày tiểu tường mưa suốt

 

Chim líu ríu cuối giêng

Cỏ ghim chân vào rét

Trước lúc đi xa mẹ còn lo chất củi đầu hiên.

Con giữ nguyên chiếc bàn gỗ nơi cha ngồi vẽ

 

Viết bài thơ ngày có mẹ ở cùng

Bài thơ đủ bốn mùa nắng ấm.

 

Cha giấu con vào bức tranh những đứa trẻ muộn

Đôi mắt của con cũ như chiếc bàn

Nụ cười thì của chúng.

 

Ai bảo mùa xuân đã đi qua

 

Xuân ngủ lại trong tán bàng ngày hạ

Trong vạch phấn ô lò cò lũ trẻ.

 

Cô gái nhỏ gánh hoa vào thành phố

Gánh cả trời Phú Thượng mưa phùn

Lời tỏ tình ướt đẫm.

 

Đừng hôn em vội thế

 

Để em giấu mảnh trời riêng trong đôi mắt khép

Và thứ tha những hờn giận chiều qua.

 

Dòng sông như tóc thục nữ chảy xa

Gió mê mải mạn thuyền đơn chiếc

Anh có nghe lời chuyện trò lục diệp.

 

TRẦN THỊ BẢO THƯ

HỘI VIÊN VHNT ĐỒNG NAI

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *