Ngoài kia nắng non chớp mắt trên tà áo/ Làn xuân vương tóc vẫn như còn// Facebook nhắc lời hẹn comment một giao mùa năm cũ/ Dấu ba chấm ngập ngừng hình dung người viết rồi lại xoá/ Chữ nghĩa ân tình em mắc nợ tháng năm.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Gửi độc giả chưa comment bài thơ em viết
Ngoài kia nắng non chớp mắt trên tà áo
Làn xuân vương tóc vẫn như còn
Facebook nhắc lời hẹn comment một giao mùa năm cũ
Dấu ba chấm ngập ngừng hình dung người viết rồi lại xoá
Chữ nghĩa ân tình em mắc nợ tháng năm.
Gương
Soi bình minh đánh thức miền trong trẻo
Gặp nụ cười sương mai
Soi hoàng hôn thấy lòng tựa chiếc lá
Rớt vào thông thênh
Có lúc soi đêm thẳm sâu thấy bóng mình đi vắng.
Im lặng tháng tư
Này những chồi non trên phiến đá
Nói gì mà run rẩy rêu phong
Nàng nghe mùa thì thầm dưới tàng cây cổ thụ
Vạt nắng chiều ôm gương mặt dịu dàng đang bừng lên vô thức
Ươm nõn nà lên một tháng tư trong.
Chân trần trên đảo Hòn Dấu
(Thương mến tặng Loan Bùi)
Xách guốc lên nào tự cho mình một ngày lấm lem
Để rêu phong âu yếm bàn chân chừng đã mỏi
Rưng rưng chùm rễ đại thụ bám đất mẹ ngàn năm
Chạm lớp lá dày để thấu ý nghĩa của sự mục ruỗng
Nghe mạch rừng len lỏi thấm đẫm năng lượng yêu thương.
Chùa Vạn Niên dưới gốc bồ đề uy nghi tượng Phật
Chuông gió ngân nga va vào thinh lặng
Mở lòng thanh tịnh thả bớt muộn phiền
Nâng niu chiếc lá bồ đề vừa rơi khi trọn kiếp
Hít đẫm khí thiêng ngôi chùa ngàn năm tuổi
Thành kính hương trầm đượm lời nguyện thiện duyên.
VŨ TRẦN ANH THƯ (HÀ NỘI)