Mặt trời chưa lặn mà trăng đã lên/ Biển chiều thắc thỏm// Nỗi nhớ vít cong vành chờ đợi/ Giục hoàng hôn rớt xuống chân trời/ Chạng vạng. Bảy giờ. Nơi ấy. Dấu môi.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Sớm nay bạch liên bung ngát một khoảng hương
Chẳng còn dấu tích những búp nụ dụm dành
Như cuộc trò chuyện đêm qua với người ngắm hoa khó ngủ
Những cánh sen quên rằng mình đang thắm
Tự nguyện rơi phô đến nhụy vàng
Lặng lẽ dâng đời phút cuối cùng còn nồng nàn hương sắc.
Chậm mất rồi tôi ơi thời gian không đợi
Rượt đuổi mặt trời chỉ kịp chạm ánh ngày sắp tắt
Hoa chiều tím(*) cũng vừa khép mắt
Bung biêng hoa cỏ
Ngả nghiêng cơn gió
Lay tôi. Lay ráng chiều. Lịm. Rơi.
_________
(*) Hoa chiều tím hay còn gọi là cỏ nổ Mexico
Khoảnh khắc ngày của những đoá hương đêm
Nắng thu
Lá quỳnh dường như cốm
Những búp hoa như những búp tay
Mơn mởn rạng ngời dự báo đắm say
Có thể nào đêm nay hương tình không đẫm nhụy?
Nguyệt quế đêm trăng thức
Nàng khẽ mở tấm rèm gió ban công
Dậy thì làn hương thiếu nữ
Sinh mùa trăng nên nguyệt quế tròn đầy
Vồng ngực thanh tân, nụ môi hàm tiếu
Thao thức đợi rằm dâng hiến nguyên sơ.
Lời hẹn trăng non
Mặt trời chưa lặn mà trăng đã lên
Biển chiều thắc thỏm
Nỗi nhớ vít cong vành chờ đợi
Giục hoàng hôn rớt xuống chân trời
Chạng vạng. Bảy giờ. Nơi ấy. Dấu môi.
VŨ TRẦN ANH THƯ