VHSG- Tháng ba về/ Khoác chiếc áo tinh khôi/ Ta ba mươi giữa ngưỡng đời hối hả/ Mà sợ sao trên con đường xa lạ/ Ta chợt vô tình sa ngã biết làm sao/ Rồi sợ mình tự đánh mình đau/ Sợ yêu thương ngọt ngào không đến nữa…

ƯỚC
Ước một lần trong đời
Con được nắm tay ba
Được ba ôm vào lòng khi con tủi
Ước một lần thôi để không còn hờn dỗi
Bởi khát khao nhiều mỗi tuổi lại lớn lên.
Ba ơi ba, con còn mãi đi tìm
Một bờ vai có thể cho con làm điểm tựa
Một tấm lưng mỗi khi cần dựa
Một vòng tay ôm chặt lúc con buồn.
Trời tháng mười
Từng giọt nước mắt tuôn
Mưa cũng buồn rủ rê trời giống bão
Con ước mơ một giấc mơ không ảo
Mơ ba về cho con nắm bàn tay.
Một lần thôi
Được ba xiết trong tay
Dắt con qua bao ngày còn gian khó
Mắt mơ màng con nhìn ông trăng tỏ
Hàng tre già đầu ngõ lao xao
Ba bây giờ phiêu bạt ở phương nao
Con gái ước ao… tìm ba hoài chẳng thấy.
THÁNG BA TINH KHÔI
Tháng ba về
Xơ xác ngọn cỏ lau
Ta ngẩn ngơ lối nào quanh quẩn mãi
Gió tháng ba
Lùa hương nồng xa ngái
Ta… gái xuân thì
Ngần ngại vẫy chào mây
Ôm cho hết vòng tay
Tình gầy khô khốc héo
Khéo để lối mòn heo hút bước chân xa.
Tháng ba
Gió la đà
Cợt đùa lay ngọn cỏ
Nắng chiếu vàng lối nhỏ vắng người qua
Ta thiết tha
Mong người qua chốn cũ
Dẫu chỉ một lần
Thầm nhủ một lần thôi.
Tháng ba về
Khoác chiếc áo tinh khôi
Ta ba mươi giữa ngưỡng đời hối hả
Mà sợ sao trên con đường xa lạ
Ta chợt vô tình sa ngã biết làm sao
Rồi sợ mình tự đánh mình đau
Sợ yêu thương ngọt ngào không đến nữa.
Tháng ba về
Thưa vắng những cơn mưa
Lối trưa chỉ mình ta lặng thở
Tháng ba khát khao gợi bao niềm thương nhớ
Một thuở dại khờ bỡ ngỡ bước vào yêu.
LỖI HẸN MÙA VỀ
Lỗi hẹn hạ về
Khi bao điều chưa nói
Góc phố dịu dàng bỗng lặng lẽ nhìn em
Đem nỗi nhớ gửi vào trong nắng
Cho hoa lá xanh rì
Cho gió hạ vi vu
Vút vào tận thiên thu
Bụi mù khơi ngập trời dày đặc lên nỗi nhớ
Em lặng thở
Bỡ ngỡ hạ vàng rực phía trời xa
Nghe như gió thiết tha
Lướt qua từng sợi tóc
Chạm khẽ vai gầy
Vội vã về đâu?
Em và hạ
Chưa kịp chạm tay nhau
Gió đã mang hạ gieo trên tàn lá
Mùa phượng hồng thơ mộng rạo rực trong tim
Em khép mắt lim dim
Đắm chìm khao khát gọi
Hạ hỡi mùa về mong mỏi mắt tìm đâu
ĐÊM
Muốn xé toạc màn đêm
Cho đời thôi ấp ủ
Chân mỏi lắm rồi lối cũ chẳng buồn đi
Đêm buông rồi
Hoen ố cả đôi mi
Chất chồng lên xuân thì đang tức tưởi
Nghe hoang dại mũi còn thin thít ngửi
Lẫn cả mùi đời nôn ọe tanh tao.
Thân xác này
Thấy như đã xanh xao
Mắt đã vương ngọt ngào nơi trần thế
Miệng xởi lởi… thét gào trong ngạo nghễ
Tim quặn liên hồi
Co thắt tựa ốm đau
Gió vẫn cứ lao xao
Tiếng ngọt ngào gợi tình duyên đến ngủ
Lối cũ âm thầm đêm toạc áo ngực phơi
Đời hoang tàn sau khoái lạc tìm vui
Đêm như rơi bóng mờ in cuối phố.
Thô lỗ thân trần
Da thịt chạm vào đêm.
NGUYÊN NGỌC THIÊN BĂNG
- Thơ 1-2-3 Phan Phương Loan: Ám ảnh những cánh tay chới với chìm dần mất hút
- Truyện trinh thám Võ Chí Nhất và sự lên tiếng của văn học ngoại biên
- Nguyễn Thị Việt Nga & thế mạnh của nhà văn khi làm Đại biểu Quốc hội – Kỳ 1
- Truyện ngắn của Vũ Hạnh: Bút máu
- Cái tôi trữ tình trong “Dặm ngàn hương cốm Mẹ” của Nguyễn Tham Thiện Kế