VHSG- May cho anh thuở nào hoài niệm/ đêm tình như thể một lần trăng/ chẳng bao giờ nghĩ rằng quên hết/ nhưng lỡ chân dâu bể Ta bà/ Gió với sương thường hay vớ vẩn/ giăng bốn mùa ngày cuối không vơi
bước em về
Có gặp non giữ dùm bóng xế
sợ nụ tàn gió ngược quá lâu
không quên đâu nhắn dùm anh nhé
dự liệu thôi biết có được không
Gió xuân đi thu về xanh lắm
phấn son em rực rỡ hương quỳnh
để thánh thiện đứng ngồi thờ thẫn
mây ghen trôi bối rối hạ trần
Riêng anh thì nỗi niềm lỏng chặt
chăm chút nghe miền nhớ đang trông
sương trắng mờ chỗ ngồi lá rụng
khiếu nại em bồi thường lẻ loi
Cõi trăm năm hợp đồng còn lại
đợi khai mở nỗi nhớ comment
chợt bóng em thoáng lên rung động
triền miên anh trông bước em về.
nhập hằng xuân
May cho anh thuở nào hoài niệm
đêm tình như thể một lần trăng
chẳng bao giờ nghĩ rằng quên hết
nhưng lỡ chân dâu bể Ta bà
Gió với sương thường hay vớ vẩn
giăng bốn mùa ngày cuối không vơi
thương nhớ chờ đắn đo xao xuyến
sóng dập dồn ký ức vọng ngang
Một mình anh trước sau lững thững
nỗi buồn vui ôi thoáng thời không
giữ cuộc mong không ngày trần thiết
lòng vấn vương con đường xưa em
May cho anh thuở nào lưu luyến
trăng xuống trần còn ấm vai anh
dáng dịu dàng chỗ ngồi trinh bạch
bao mỹ miều đọng nét lung linh
Nhập hằng xuân du dương bao nhớ
chuyện cũ giờ hữu thể vây trùng
nhập hằng xuân miên man vàng nắng
buông nỗi niềm vô lượng hào hoa.

ngập tràn
Một ngày nữa biết thừa hay thiếu
xúng xính anh gần hết nửa chiều
đoạn đường lạc mất hơn mười phút
chưa sám hối bỗng thấy vời xa
Hàng cây xanh ngã ba Văn Miếu
Quốc Tử Giám theo lối này vào
bao lữ khách tới lui hối hả
lòng anh thì mơ miết bóng ơi
Lối xôn xao cuối tuần tháng chín
không ngờ là lênh láng chiều đông
lạ kỳ chưa quên đường nhớ bóng
trái tim anh như computer
Gió mưa ơi thôi đừng giọt nữa
nắng vàng tràn dọc ngang hoan ca
niệm nhiệm màu ước ao gặp lại
tách cà phê với nick name em
Xúc động ơi gió về se lạnh
thu miền Bắc tuyệt vời biếc xanh
một ngọn cây có mây có nắng
chiều Hà Nội loanh quanh đây thôi
Dừng cuộc gọi hẹn hò chín tới
khi không mình bên nhau hồ Gươm
gần lại đi gần thêm chút nữa
cho hồn anh ngập tràn hình em.
dư âm
Ven bờ cát nhặt dư âm
cầm lên lại tối âm thầm biển ơi
hải âu cánh vỗ chơi vơi
mây trôi quá thuở bông bời lơi vơi
Ngày lang thang những đêm chờ
rằng đâu người biết thẫn thờ lối đi
bến không em quạnh hiu ghi
nửa trang giấy nhỏ buồn gì hỡi thư
Bước chân khách lạ ưu tư
Thùy Vân bóng xế hồ như nỗi mình
mưa chiều nghe lạnh tâm tình
comment mù biệt down hình nhắn tin
Hỏi Vũng Tàu chẳng giữ gìn
ngước nhìn muôn dặm thổ tinh vô tình
save khoảng trống lung linh
ngây cuồng chân chạm hỏa tinh bồi hồi
Trở trăn triều sóng không thôi
cuộc người ai chẳng trào sôi ngút ngàn
trời lồng lộng biển mênh mang
khi không mà bỗng rẽ ngang dùng dằng.
NGUYỄN NHƯ BÁ