Về cùng con sông đỏ sậm phù sa// Đọc câu thơ hay tựa đêm trăng thưởng ngoạn/ Yêu vẻ đẹp văn chương như nhan sắc hoa hồng// Trong mạch chảy ấu thơ tha thiết dịu dàng/ Ta nâng niu trên tay mùa quả ngọt/ Viết tiếp trang đời xanh lại với hồn quê.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Cảm phục soi mình trong vóc dáng từ mẫu nơi em
(Tưởng nhớ tình nguyện viên Đặng Thị Như Ý)
Cuộc chiến cam go, các tuyến đầu oằn mình chống dịch
Tiếng gọi lương tri bủa quanh em lưới sóng vô hình
Không thể thờ ơ trước cơn đau sinh tử tận cùng
Chọn nghĩa nhân mang bình an, em bước vào tâm bão
Trái tim hồng ngừng đập cho đồng bào em nhịp thở hồi sinh.
Hòa Lạc chờ ta
Bốn bề mênh mông thu chín trên vòm nắng
Xôn xao hồ trong lồng bóng mây trời
Mỗi bước ta đi mỗi bước bồi hồi
Hạnh phúc bình yên được xới vun từ tháng ngày nỗ lực
Chung sức đồng lòng vì Hà Nội xanh lên.(*)
——–
(*): Hà Nội mở rộng vùng xanh trên bản đồ Covid-19
Sau cơn bão đời sự sống lại hồi sinh
Những con phố lặng im như tờ sẽ lùi về dĩ vãng
Dòng người như nêm. Tắc đường. Hương hoa sữa mùa thu…
Giấc mơ dìu anh qua tháng ngày ngợp thở.
Dẫu chưa qua ranh giới “vùng vàng”
Anh đắm chìm trong một ánh mắt xanh.
Về cùng con sông đỏ sậm phù sa
Đọc câu thơ hay tựa đêm trăng thưởng ngoạn
Yêu vẻ đẹp văn chương như nhan sắc hoa hồng
Trong mạch chảy ấu thơ tha thiết dịu dàng
Ta nâng niu trên tay mùa quả ngọt
Viết tiếp trang đời xanh lại với hồn quê.
Cute – Anh kể em nghe
Núi, hồ bảng lảng nắng se sẽ chiều
Làn mây mỏng nhẹ phiêu diêu
Và sương cũng gợi những điều nhớ thương
Anh về tắt nắng hàng dương
Gió vi vút gió cung đường lát trăng.
ĐỖ MẠNH HÙNG (HÀ NỘI)