VHSG- “Nhìn vào lắng đọng phù sa/ Dựa vào lặng im của núi/ Để biết mình nông nổi”. Nghiệm sinh sông núi mà biết mà hiểu được chính mình chẳng dễ, bởi “Vòng kim cô đời người mang hình chữ Tưởng” mà “Chữ Tưởng như mây biến ảo khôn lường”. Thôi thì trước lúc chào xuân mới hãy “Kiểm duyệt những cung bậc hỉ nộ ái ố trên môi” và thả hồn nơi thanh cảnh để “Phên nắng mùa đông thêu một nét cười/ Làn khói mỏng linh thiêng từ độ/ Rung theo chuông cầu khẩn chữ an lành”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Nhìn vào lắng đọng phù sa
Dựa vào lặng im của núi
Để biết mình nông nổi.
Xanh ngút ngàn mắt gió vẫy thiên thu
Lời rừng thẳm thâm trầm
Em dựa vào sâu lắng trái tim anh.
Kiểm duyệt những cung bậc hỉ nộ ái ố trên môi
Mà nguồn gốc từ trái tim cần nhịp nhàng nhịp thở
Như nhạc cần lọc kĩ tạp âm
Trong veo đôi mắt sáng
Tinh anh đôi tai mềm.
Đừng vì bụi làm vẩn đục cách nhìn những tươi xanh.
Tâm như vực thẳm khôn cùng đáy
Nghìn vạn đêm mù tưới đẫm sương
Hồn tri kỉ ẩn trầm trong thác khói
Vạn cung bậc đổ chuông nào ai thấy
Thiên đường hoạ hình từ kí ức mênh mông
Hạt bụi sinh thành từ vô lượng sắc không.
Vòng kim cô đời người mang hình chữ Tưởng
Ta tặng nhau một đoá tro hồng
Lời kinh độ mây ngàn đỉnh núi.
Bay lên cao tay nào nắm được mịt mùng
Gần trước mắt mà vời xa nhân ảnh
Chữ Tưởng như mây biến ảo khôn lường.
Chuông gió động mùa ngân hư ảo
Bên mái chùa cong cổ tích gấm hoa
Vàng thênh thang khóm cúc chi nở rộ
Phên nắng mùa đông thêu một nét cười
Làn khói mỏng linh thiêng từ độ
Rung theo chuông cầu khẩn chữ an lành.
ĐỖ THU HẰNG (HÀ NỘI)