Hình như có tiếng thở// Chợt thấy mình một thời con gái/ Trước chùm phượng hồng run rẩy trong cơn mưa chiều// Hình như có một khoảng trời xanh trong/ Nép vào lồng ngực em… tha thiết/ Có tiếng thở dài ấm, nóng… dội ra!

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Hình như có tiếng thở
Chợt thấy mình một thời con gái
Trước chùm phượng hồng run rẩy trong cơn mưa chiều
Hình như có một khoảng trời xanh trong
Nép vào lồng ngực em… tha thiết
Có tiếng thở dài ấm, nóng… dội ra!
Chỉ một s nhấn delete
Ký tự ngàn thương nhớ
Trốn biệt vào hư vô
Em bỗng đành vô cớ
Khóc, cười ở tận đâu, đúng – sai thành toán đố
Giữa cuộc đời bão giông!

Chiếc chăn của ngày quá khứ
Với những nốt lỗ chỗ ghim vào ký ức
Hơi thở anh nồng nàn đẫm mồ hôi
Cơn vần vũ chuyển mình
Mặt đất hóa hồng hoang
Em tung hê nỗi khát chờ ném vào Anh…
Chỉ là em
Không thể nghiêng trút bớt nỗi buồn
Không thể nhón chân cao để nâng thêm niềm vui
Em càng không thể là em của ngày quá khứ
Em chỉ có thể là hiện tại
Duy nhất trước Anh mà thôi!
HÀ VINH TÂM
(HỘI VHNT NGHỆ AN)