VHSG- “Hừng đông ló rạng/ mặt trời nhô lên mặt biển/ mẹ cời than đánh thức bình minh”. Một khung cảnh đẹp đến nao lòng. Còn gì hạnh phúc bằng khi được sống trong cảnh yên ấm thanh bình bên mẹ già và làng quê “thóc vàng rơm vàng vàng đường làng/ ríu ran hợp âm giàn ca chim sẻ/ nức mũi thơm lừng mùi cơm gạo mới”. Cái đẹp lan cả tình yêu lứa đôi, dù hạnh phúc của người đàn ông trong thơ Hồ Thế Sinh có gì đó ngơ ngác như “lòng heo may” lãng đãng: “một ngày thu ửng rựng/ em trở về đâu hay/ ta vội cuống cuồng chạy đi nhóm lửa cho kịp tàn đông”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Khi mẹ ta trở mình rời chăn ủ ấm
bếp lửa mùa đông bùng lên thức giấc
lũ gà ngoài vườn reo lên rộn rã
hừng đông ló rạng
mặt trời nhô lên mặt biển
mẹ cời than đánh thức bình minh
Nhọc nhằn reo ca mùa gặt
mồ hôi đóng muối lưng áo vải
nhấp nhô cánh đồng thẳng lên gập xuống
thóc vàng rơm vàng vàng đường làng
ríu ran hợp âm giàn ca chim sẻ
nức mũi thơm lừng mùi cơm gạo mới
Tôi lặng nghe thơ tình & sóng
sóng không chỉ là sóng ở biển
sóng trào lên nỗi nhớ
sóng thổn thức va đập hai đầu mất ngủ
tôi thả neo hồn mình vào rơm rạ
nghe sóng lúa trổ đòng rạo rực lòng thương
Tím từ độ nắng sang mưa
một nhành hoa tím biếc
đủ cho lòng heo may
một ngày thu ửng rựng
em trở về đâu hay
ta vội cuống cuồng chạy đi nhóm lửa cho kịp tàn đông
Nắng một bờ nghiêng bờ vai nắng
ngọn nến đêm đông không đủ làm em ấm
lò sưởi bừng lên ngọn lửa ngo thiêu đốt tàn phai
em nghiêng bờ vai trần đón nắng
dù nắng lạnh đồi thông bạt ngàn hun hút gió
hai trái thông lìa cành trượt dài cuộn tròn bung vỡ lịm tan…
HỒ THẾ SINH
(PHÙ CÁT – BÌNH ĐỊNH)