Thành Quy Nhơn bị vây ráp phập phồng lo// Vét trai tráng Thuận Quảng sung lính/ Ngơ ngác khăn tang ai oán dậy đất trời// Anh khóc than em ngưng chiến cuộc/ Ôm nhau nước mắt chan hoà/ Đất nước xáo xào một thời quá nhiều vua

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Thành Quy Nhơn bị vây ráp phập phồng lo
Vét trai tráng Thuận Quảng sung lính
Ngơ ngác khăn tang ai oán dậy đất trời
Anh khóc than em ngưng chiến cuộc
Ôm nhau nước mắt chan hoà
Đất nước xáo xào một thời quá nhiều vua
Hơn hai mươi năm đợi chờ dằng dặc
Kẻ thuỷ chung người lỡ bước thẹn cười
Bớt cay độc về chung nhà nương tựa
Thống nhất lòng người đi trước từ gia đình
Bao phụ nữ chịu nhiều thua thiệt
Loan toả yêu thương cứu rỗi tâm mình

Những người xuất sắc ra đi trong chiến tranh
Người còn lại ám ảnh may mắn hoặc là hèn nhát
Chỉ có kẻ tồi mới hí hửng cầu vinh
Những vành khăn xô xả tang lặng lẽ
Những đứa con mồ côi cha rắn rỏi lớn lên
Khoảng trống trong đời được lấp nền tăng
Sông Gianh hơm trăm năm chia cắt
Chinh chiến buộc trai tráng ra trận phơi mình
Quá một đời người tuyệt vọng khóc than
Vệt rạn đau nhức da thịt mẹ Việt Nam
Nước xanh trong cuốn trôi bao tội lỗi
Vẫn xát lòng người tham vọng xả đao
Cố chia bằng sông lòng người lại nối
Bến Hải bôi mặt hằm hè
Cột cờ bị đánh hội đồng sừng sững
Da còn non ruộng đồng lệch miệng
Muốn thốt một câu chớp mắt cúi đầu
Anh em ngượng ngịu nhớ thời lỡ hung hăng
7.2021
HOÀNG HẢI PHƯƠNG