Không đèn, không nến, không hương khói// Chỉ biết hôm nay tết đã về/ Nhớ lại ngày xưa tết quê nghèo// Trước nhà ba cắm một cây nêu/ Cây nêu ba cột tràng pháo đỏ/ Xua đuổi tà ma với cái nghèo.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Mỗi lần tết đến gọi xuân sang
Em nhặt giùm anh cánh mai vàng
Ép vội trong trang tình thơ ấy
Ướp tình hoa gửi gió mênh mang
Dallas dù cho tết có về
Nhưng mà không hoa quả sum suê.
Không đèn, không nến, không hương khói
Chỉ biết hôm nay tết đã về
Nhớ lại ngày xưa tết quê nghèo
Trước nhà ba cắm một cây nêu
Cây nêu ba cột tràng pháo đỏ
Xua đuổi tà ma với cái nghèo.
Tết về mặc áo mới đem khoe
Khoe bạn, bà con, khoe xóm làng
Bao đỏ lì xì ba mẹ tặng
Anh đem đi đặt cá, cua, gà
Mồng hai đi thăm viếng bà con
Mùi vị bánh mứt vẫn cứ còn.
Lảng vảng đâu đây ba ngày tết
Hương tình, tết đến vị thơm ngon
Mồng ba đưa ông bà lên đường
Rồi hẹn cùng nhau buổi cúng dường
Mỗi năm nhớ ơn người đã khuất
Bàn thơ nghi ngút mẹ dâng hương.
Đã mấy năm rồi mẹ với ba
Dẫn nhau đi đến chốn trời xa
Chúng con ở lại buồn xuân lẻ
Và đã tách riêng dưới mái nhà
Hằng năm cứ mỗi độ xuân về
Anh nghe trong lòng chút tái tê.
HOÀNG TRỌNG BƯỜNG