Thơ 1-2-3 Huỳnh Thị Quỳnh Nga: Đêm những người đàn bà ngủ với trăng

Đêm những người đàn bà ngủ với trăng// Họ cùng nhau kể chuyện/ Bên ngọn đồi mùi tóc biếc// Tuổi còn đẫm sương trời/ Trong vô vàn những điều kỳ lạ/ Tôi nghe trái tim họ dịu dàng và màu mắt đẹp như thơ…

Nhà thơ Huỳnh Thị Quỳnh Nga

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Đêm những người đàn bà ngủ với trăng

 

Họ cùng nhau kể chuyện

Bên ngọn đồi mùi tóc biếc

 

Tuổi còn đẫm sương trời

Trong vô vàn những điều kỳ lạ

Tôi nghe trái tim họ dịu dàng và màu mắt đẹp như thơ…

 

Em treo mùa đông lên chuông gió

 

Đánh thức tôi dậy từ vệt nắng ban mai

Mùi trà xanh và lá non

 

Nhẹ bay trong câu chuyện buổi sáng

Những ngón tay đan vào cỏ

Phía em một mặt trời rất xanh….

Tranh của họa sĩ Nguyễn Quang Thiều

Đọc một câu chuyện từ quyển sách rất mới

 

Tôi hình dung con sông chảy qua hiên nhà

Buổi sáng trên con thuyền đó. Mặt nước thơm phù sa

 

Những cánh khói từ bên kia bay về

Nhóm một ngọn lửa đỏ

Đầy tiếng cười con trẻ và đầy em…

 

Em quảy gánh làm đàn bà của gió

 

Sang một mùa đông khác

Theo tiếng gọi ngọt như mật hoa

 

Từng chiếc hôn mọc cánh…

Khung cửa đó là thật

Chỉ mỗi tôi và chiếc bóng em vừa hát với môi mình!

 

Em vẽ đường biên mùa đông

 

Phía ngọn đồi ngày gió thổi

Những chiếc lá căng như buồm

 

Chở những bí mật rất xanh

Em cắm vào chiếc lọ mùa dã quỳ vàng

Bên con dốc đó. Tôi nghe mùa đông dịu dàng đón đợi….

 

Những vết cắt trái chiều

 

Che những hạt mưa xuyên da thịt

Tôi vừa kịp bật chiếc ô

 

Còn rướm từng sợi gió

Em về nhóm ngọn lửa

Khâu lại mùa đông…

 

Tiền Giang 09.11.2022

HUỲNH THỊ QUỲNH NGA

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *