Mênh mông chiều xa, trong dấu cát vô tâm// Bay chấp chới theo từng cơn gió/ Bóng nắng cạn ngày đưa chiều đi mờ tỏ// Như một buổi chiều trong quá khứ xa xăm/ Em đã đi và hững hờ để lại/ Trên cát trắng mênh mông, một phiến lăn trầm…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Lúc rúc tiếng chim Cà The
Hồn nhiên hót trên giàn hoa nhà em, xanh mướt
Bầy sẻ nâu dưới sân đành hanh hóng hớt
Im nghe
Rạo rực chuyện lứa đôi phấp phỏng
Dõi mắt đăm chiêu, em ngóng đợi bước ai về
Mênh mông chiều xa, trong dấu cát vô tâm
Bay chấp chới theo từng cơn gió
Bóng nắng cạn ngày đưa chiều đi mờ tỏ
Như một buổi chiều trong quá khứ xa xăm
Em đã đi và hững hờ để lại
Trên cát trắng mênh mông, một phiến lăn trầm…

Tiếng chim rơi, đổ giọng khoan giọng nhặt
Giữa trưa hè, nắng chảy miên man
Em bức bối điều chi mà giăng mắc
Giận dỗi quay ngang
Tốc bay tà áo trắng
Ngỡ ngàng…
Anh đã từng khao khát những điều phi thường
Rồi năm tháng cứ lần lựa mãi
Nhịp sống cuốn trôi, chỉ còn lại bình thường
Thôi cũng ráng quẩn quanh, đừng để chuyện tầm thường
Ở lại
Cố gắng vượt qua, dù cho có khác thường
LÊ THANH HÙNG
(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)