Trong thời buổi bây giờ// Mỗi người giữ cho mình thật là nhiều loại số/ Số Ả Rập, La Mã, số nhị phân, thật là khốn khổ// Không biết con số nào sẽ giúp ta chinh phục ước mơ/ Sao số phận cứ miệt mài bươn trãi/ Mà ngoảnh lại nhìn, trống hoắc trống huơ

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Không biết từ khi nào, ta thôi nghĩ về nhau
Khi trong giọng nói đẩy đưa cái nhìn lơ đễnh
Những rạn nứt âm thầm theo những lời giã từ chợt đến
Trên cung môi ngày nào ăm ắp yêu thương
Thôi, dù hẫng hụt, anh cầu chúc cho em tròn đầy hạnh phúc
Trước ngã rẽ cuộc đời, mà tim ta không cùng nhịp trên đường
Trong thời buổi bây giờ
Mỗi người giữ cho mình thật là nhiều loại số
Số Ả Rập, La Mã, số nhị phân, thật là khốn khổ
Không biết con số nào sẽ giúp ta chinh phục ước mơ
Sao số phận cứ miệt mài bươn trãi
Mà ngoảnh lại nhìn, trống hoắc trống huơ

Vợ vắng nhà, anh vào bếp nấu ăn
Đồ làm sẵn, sao cứ lóng nga lóng ngóng
Quên thứ này, thứ nọ nêm nếm lăng xăng
Mới hay đâu là nước sôi lữa bỏng
Dẫu đã biết, đầu bếp nhà hàng hầu hết là đàn ông
Sao nỗi nhớ cứ loay hoay, anh như kẻ lên đồng
Bóng ngày chầm chậm bên bờ lá
Khép lại hoàng hôn, tím mờ chân mây
Em bên đó, ngõ đi về xa lạ
Nhớ thương nào đã tuột mối sút dây
Hương ngày cũ trôi mảnh đời bươn bả
Một chút tình xưa, nghe váng vất hao gầy…
LÊ THANH HÙNG