VHSG- “Lặng lẽ tiếng đêm rơi thong thả/ Tiếng máu đổ, xương khua và tiếng của tự do/ Tiếng yêu thương, tiếng hận thù đang dọ giá/ Trong nốt lặng chực chờ đâu đó phỉnh lừa”. Chẳng phải ai cũng biết lắng nghe thứ âm thanh kỳ lạ mà rất gần gũi và đau đớn ấy nếu không có một trái tim nhạy cảm, một tâm hồn trĩu nặng ưu tư với đời. Nhà thơ Lê Thanh Hùng còn thấu nhận: “Tháng năm trôi mà không hề nhạt phai/ Những giá trị, đã được định hình bằng tâm thế/ Máu xương xây sừng sững những tượng đài…”

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Lặng lẽ tiếng đêm rơi thong thả
Giọt đàn của ai trong khúc nhạc xa xưa
Cuồn cuộn sóng trào và tiếng bật mầm của lá
Tiếng máu đổ, xương khua và tiếng của tự do
Tiếng yêu thương, tiếng hận thù đang dọ giá
Trong nốt lặng chực chờ đâu đó phỉnh lừa
Rất có thể những điều có thể
Quá khứ sẽ rọi soi những chuẩn mực của tương lai
Còn đâu đó, một không gian ước lệ
Tháng năm trôi mà không hề nhạt phai
Những giá trị, đã được định hình bằng tâm thế
Máu xương xây sừng sững những tượng đài…
Bước ngoặt tình cờ
Em vô tình bước qua ngã rẽ
Trong cơn giông chiều, đường phố kẹt xe
Bàn tay lạ, choàng áo mưa che
Lí nhí cám ơn, trái tim non chợt rung nhè nhẹ
Cơn giông tạnh rồi, chiều rộng mở bao dung …
Chuyện tưởng vậy mà hình như không phải vậy
Lắng nghe phải đâu là để hiểu và làm
Mà chỉ để chăm chăm cãi lại
Mặc dù sự việc này mình chỉ biết lam nham
Cứ chao chác, đẩy đưa những lời phiếm ái
Khi cái tôi của mình, nghe quen quá hóa nhàm
LÊ THANH HÙNG
(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)