Thơ 1-2-3 Lê Thanh Hùng: Treo tương lai trên những sợi chỉ mành

VHSG- “Khi tuổi trẻ không biết gì về thế hệ đi trước/ Một vết đứt gãy sẽ hình thành/ Bước tới ngày mai bằng bước trơn bước trượt” và nói hình tượng hơn là “Treo tương lai trên những sợi chỉ mành” như lời cảnh báo. Chuyện đời rất tỉnh nhưng chuyện tình thì Lê Thanh Hùng khá mơ màng “Đà Lạt, đêm mờ sương giã biệt/ Có tiếng rì rào trên hàng thông lá biếc/ Gió ở đâu buông thả quả thông rơi”…

Nhà thơ Lê Thanh Hùng

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.

Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.

 

Khi tuổi trẻ không biết gì về thế hệ đi trước

 

Một vết đứt gãy sẽ hình thành

Bước tới ngày mai bằng bước trơn bước trượt

 

Một sắc màu đổ vỡ mong manh

Tóc xanh rồi, lem ướt

Treo tương lai trên những sợi chỉ mành…

 

Ta chưa biết hết đường đi

 

Nhưng đã biết nơi nào sẽ đến

Nơi có niềm tin và những hoài nghi

 

Nhưng chúng ta đã chung một cộng đồng định mệnh

Vững chãi trên đường, bước tới tương lai

Son sắt lòng tin, trong suốt tháng năm dài …

Con sóng vỗ về từ nơi xa xôi

 

Nước lớn, loang dần lên chỗ em ngồi

Gió mơn man lưng trần tươi mát

 

Nắng lấp lửng rơi ngày hoan lạc

Vẫn xanh trong bát ngát một màu

Bãi biển này, ta đã có nhau…

 

Đà Lạt, đêm mờ sương giã biệt

 

Có tiếng rì rào trên hàng thông lá biếc

Gió ở đâu buông thả quả thông rơi

 

Mai về một mình, em bươn chải với đời

Để lại dốc núi cao mong ngóng

Trong sâu thẳm, một điều gì khê đọng…

 

LÊ THANH HÙNG

(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *