“Xin đừng ai lãng quên đau thương này// Một bác sĩ tử vong trong bệnh viện hồi sức cấp cứu/ Một thanh niên tình nguyện bị chết vì nhiễm biến thể Delta.// Và nhiều hơn nữa – những cái chết bi thương/ Nỗi đau nhân thế-Tài năng-Đức hạnh-Niềm tin/ Trong mỗi hộp tro hài cốt là một gia tài!”. Chẳng những suy tư trước vấn đề thời sự bi thương của đại dịch Covid-19, nhà thơ Lương Sơn còn “Đã bao lần ta gối đầu lên lịch sử” để nghe hưng vong và suy nghiệm sâu sắc: “Cái đúng của hôm qua lại là cái không đúng của hôm nay/ Cái có thể bỗng hóa thành không thể/ Không có tầm nhìn làm sao thấu hiểu minh triết sử thi”.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Dù có đi tới những chân trời
Bao nỗi buồn vui từng nếm trải trong đời
Tôi vẫn gặp trên thế gian này rất nhiều nước mắt.
Khóc thương những thế kỷ khuất xa, những thiên kỷ đã già.
Chỉ còn lưu trong tôi nước Việt tôi yêu dấu
Bóng tre ngà bếp lửa hồng ấm áp mùa đông.
Những tháng ngày em sống bên anh
Một nửa cho mùa hạ, nửa kia dành cho những cơn mưa
Thành phố phương nam dường như không có mùa đông.
Nắng trong mưa và gió trong cây
Đi cùng ta trong công viên trên đường hoa Nguyễn Huệ
Sài Gòn thổi ước mơ vào khao khát tình yêu.

Xin đừng ai lãng quên đau thương này
Một bác sĩ tử vong trong bệnh viện hồi sức cấp cứu
Một thanh niên tình nguyện bị chết vì nhiễm biến thể Delta.
Và nhiều hơn nữa – những cái chết bi thương
Nỗi đau nhân thế-Tài năng-Đức hạnh-Niềm tin
Trong mỗi hộp tro hài cốt là một gia tài!
Đã bao lần ta gối đầu lên lịch sử
Chuyện tưởng như đùa, như vô lý, nhưng đó là sự thật
Khi ta lắng nghe những bộn bề hưng thịnh suy vong.
Cái đúng của hôm qua lại là cái không đúng của hôm nay
Cái có thể bỗng hóa thành không thể
Không có tầm nhìn làm sao thấu hiểu minh triết sử thi.
Chúng ta sinh ra và sống trên trái đất
Mỗi người ai cũng có ước mơ và khát vọng
Tình yêu, sự nghiệp, quyền chức công danh
Nhưng sẽ có giá trị gì đâu… tiền tài danh vọng
Khi hơi thở đã tàn trong lồng ngực
Cái chết cận kề, có giá trị nào cao hơn nhịp thở.
LƯƠNG SƠN (TPHCM)