Thơ 1-2-3 Lương Sơn: Chỉ còn em và anh yêu nhau trong hương mùa thu say đắm

Trăng hạ huyền trên đồi sim lộng gió// Cho anh viết tặng em bài thơ mùa thu/ Mùa thu nay em về thăm bến xưa// Cánh bướm vàng dập dờn bay trên đồi sim tím/ Ký ức tuổi thơ rồi sẽ nhạt phai theo thời gian/ Chỉ còn em và anh yêu nhau trong hương mùa thu say đắm.

Nhà thơ Lương Sơn

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Mùa thu ơi, mùa thu…

 

Sâu thẳm lòng ta bài hát ru của nhạc sĩ Phú Quang

Mênh mang mênh mang chân trời xa

 

“Lời ru cho biển khơi. Biển khơi biết bao giờ ngừng lặng

“Một đời đam mê, một đời giông tố”

Âm thanh neo nỗi buồn da diết mùa thu!

 

Ly cà phê từng giọt nâu sóng sánh

 

Tí tách rơi như đếm nhịp thời gian

Đưa ta về một ngày đầu thu Hà Nội cờ sao lấp lánh.

 

Ba Đình nắng khải hoàn ca chiến thắng

Đoàn quân tiến về Thủ đô như sóng triều dâng

Ly cà phê thúc giục thời gian thay vì thời gian đếm nhịp.

 

Trăng hạ huyền trên đồi sim lộng gió

 

Cho anh viết tặng em bài thơ mùa thu

Mùa thu nay em về thăm bến xưa

 

Cánh bướm vàng dập dờn bay trên đồi sim tím

Ký ức tuổi thơ rồi sẽ nhạt phai theo thời gian

Chỉ còn em và anh yêu nhau trong hương mùa thu say đắm.

Tranh của họa sĩ Nguyễn Anh Đào

Nghe anh kể về ngày giải phóng Thủ đô

 

Em nói với anh trời chưa bao giờ xanh thế

Nên em càng yêu hơn sông Hồng sắc đỏ phù sa

 

Yêu dòng sông của những cánh buồm khao khát tự do

Có cây cầu Long Biên gánh nguồn sông đi qua ba thế kỷ

Qua bao thăng trầm lịch sử Hà Nội vẫn thanh lịch hào hoa.

 

Nghe tiếng bầy chim thánh thót vút cao

 

Ta bỗng giật mình khi cây lá chuyển giao mùa

Lá bàng đỏ, hoa cúc vàng, đoá hồng mượt mà trong nắng

 

Và những quả cầu hoa sữa trổ bông thơm  đến nồng nàn

Như  bức thông điệp đón nam nữ sinh viên vào đại học

Đón bầy trẻ thơ tựu trường vào lớp một… sớm đầu thu.

 

Có một buổi chiều như thế Cổ Ngư

 

Anh đón em gió se lạnh, hương mùa thu… tà áo mỏng

Nghe lá thu rơi xao xuyến trong lòng.

 

Mùa thu đi qua đời em để lại bao niềm thương mến

Mùa thu đi qua đời anh rực rỡ khát khao cháy bỏng

Thương nhớ khát khao ở trong anh và ở trong em.

 

Sông mãi mãi vẫn còn trôi chảy

 

Suốt bốn mùa: Xuận – Hạ – Thu – Đông

Dẫu bến sông xưa cây đa ấy đã già

 

Vẫn toả bóng mát chở che cho tình yêu đôi lứa

Cho anh yêu em – tình anh biển cả

Nhưng hình như sông chưa thể nào hiểu được tình em.

 

LƯƠNG SƠN

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *