Ngọn gió mềm ngọt ngào lời ru của mẹ// thuở nằm nôi nghe tiếng hát mẹ ru/ à ơi! Ru con, con ngủ giấc tròn…// đẫm đầy sợi gió bổng trầm/ câu ca dao trôi giữa bóng chiều/ gió mang lời ru của mẹ đi suốt cuộc đời

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Đắm trong ánh mắt sóng chìm
em ngàn năm trăng rụng vỡ
nụ cười đốt cháy Cô Tô thành giông bão
lạc trong đêm hoang
sa mạc biển tình gió cát
đam mê ru khúc tình say ngơ ngẩn bóng chiều
Đêm run rẩy đóa quỳnh
miền hư thực hoang mơ
hoàng hôn dệt câu thơ sương hôn kẽ lá
sóng nghiêng chạm bờ thanh âm loang tím
gió gầy lạc đêm rụng vỡ
trăng chạm thềm sợi nhớ đẫm ru
Em rót vào tôi bóng sông ký ức
hoa dủ dẻ thơm hương ngày tóc em cột bím
mắt khóc nhè giành giật trái sim
cánh bằng lăng tím chiều hạ vàng xa vắng
nhánh phượng hồng rơi giữa trang thơ
thu rụng vỡ cánh chim bay qua dòng sông không trở lại
Gió trôi qua mắt em nghìn năm sóng vỗ
ngọn gió tình yêu chảy giữa sông đời
không sắc màu. một giai điệu vô tận
mềm như bóng lụa trôi. không lời. khuấy động
bão giông và yên bình
mang niềm đau và hạnh phúc
Ngọn gió mềm ngọt ngào lời ru của mẹ
thuở nằm nôi nghe tiếng hát mẹ ru
à ơi! Ru con, con ngủ giấc tròn…
đẫm đầy sợi gió bổng trầm
câu ca dao trôi giữa bóng chiều
gió mang lời ru của mẹ đi suốt cuộc đời
Tuyên Quang đất trời say đẫm gió đại ngàn
thác Mơ suối tóc ru mềm trắng xóa lưng trời
câu chuyện bi tình nàng Mơ hóa thành cổ tích
đá buồn rơi lệ giữa thời gian
mênh mang gió núi dòng sông Lô tan chảy rụng xuống dòng thơ
đỉnh Pắc Tạ vút cao chín tầng mây âm vang sóng vỗ
NGUYỄN ĐỨC BÁ (QUẢNG NAM)
- Thi sĩ Á Nam Trần Tuấn Khải: Nỗi niềm gửi lại…
- “Chúng ta không cần phải đẹp lắm”- một bài thơ hay
- Chối bỏ hệ giá trị và tính ý hướng lập thành sự hiện hữu của thế tính trong tiểu thuyết “Mù khơi” của Thanh Tâm Tuyền
- “Sông Đông êm đềm” vẫn còn nổi sóng tận đến hôm nay
- Chùm thơ 1-2-3 Hoàng Hải Phương: Khi đất nước lâm nguy nỡ nào chấp trách