Thơ 1-2-3 Nguyễn Đức Bá: Ngẩn ngơ mảnh đất yên bình lặng lẽ sông trôi

Thiên đường mộng mơ khoảng trời gió nắng// Che chắn bởi núi Đồng Cháy, núi Cấm, cồn An Hải/ Đầm Ô Loan – Thiên nga đang sải cánh bay// Tiên nữ xuống trần chuyện ngàn năm dệt mộng/ Mây nước gió ru giọt mềm chơi vơi cỏ hát/ Ngẩn ngơ mảnh đất yên bình lặng lẽ sông trôi…

Nhà thơ Nguyễn Đức Bá

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

 Phú Yên mảnh đất hoa vàng trên cỏ xanh

 

Cánh phượng đang xòe Đầm Ô Loan gió hát

Thiên Y A Na giáng trần núi Nhạn vời cao

 

Hòn Nưa đẹp nao lòng biển xanh sóng lượn

Gành Đá Đĩa ai xếp giữa khoảng trời mênh mang sóng nước

Mây trắng nắng hồng xanh mãi dấu yêu thương

 

 Tháp Nhạn rêu phong sương đẫm thời gian

 

Cổ tháp ngàn năm gió nắng bụi mờ

Linga đêm rụng vỡ bóng xưa cung điện vàng son

 

Viên gạch ngậm ngùi hoài mơ một thuở

Lá vàng rơi chạm bến trăng hoang

Vết dấu thăng trầm biển đời sóng cuộn

 Dấu nhớ ngọt ngào hoa sắc quê hương

 

Hoang sơ đảo Rôbinson Cù Lao Mái Nhà quyến rũ

Cầu Ông Cọp nối hai đầu nỗi nhớ

 

Bức tranh thủy mặc Vịnh Xuân Đài

Kè chắn sóng xóm Rớ rêu xanh sương đẫm

Tình vương tơ lòng biển trời lung linh giọt nắng

 

Vàng một góc xưa ta đợi em chờ mùa thay lá

 

Đêm khất thực dòng sông đợi gió

Nỗi nhớ tan trên phiến đá hồn ta lạc giữa sông mây

 

Gục mặt vào câu thơ vụn vỡ. Đợi chờ

Trái tim rụng trên biển tình sóng vỗ

Vá lòng đêm mùa thay sắc lá. Giấc mơ hoang.

 

Thiên đường mộng mơ khoảng trời gió nắng

 

Che chắn bởi núi Đồng Cháy, núi Cấm, cồn An Hải

Đầm Ô Loan – Thiên nga đang sải cánh bay

 

Tiên nữ xuống trần chuyện ngàn năm dệt mộng

Mây nước gió ru giọt mềm chơi vơi cỏ hát

Ngẩn ngơ mảnh đất yên bình lặng lẽ sông trôi…

 

NGUYỄN ĐỨC BÁ (QUẢNG NAM)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *