Cây mít già vườn chùa trầm tư// Cơn bão đi qua gãy cành bật gốc/ Cây mít hoá thân pho tượng rước vào chùa// Mồng một hôm rằm rì rầm tiếng mõ/ Pho tượng trầm ngâm ngẫm nghĩ/ Ngoài vườn chùa hạt mít mọc cây non

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Khói chiều nồng cay nỗi nhớ
Tóc mẹ bao mùa vương khói rơm thơm
Khuya sớm đói no bập bùng bếp lửa
Mây khói bâng lâng tạc hình bóng mẹ
Trời xa gợi nỗi nhớ gần
Ngọn khói bếp chiều ngân ngấn lòng con.
Chiều quê yên ả
Gió mềm như lụa
Đồng xanh mênh mông mênh mông
Dòng nước trong veo bồng bềnh mây trắng
Cánh diều khoan thai nối gió sang sông
Lìm lịm chiều quê thanh thản gió đồng.
Qua đêm chập chờn thức ngủ
Mộng mị lang thang
Trời đất trăng sao mây hồng mây trắng
Sáng tỉnh dậy mơ màng
Tia nắng rung rinh quanh tàu cau biếc
Đôi sẻ ríu ran tha sợi rơm vàng.
Cây mít già vườn chùa trầm tư
Cơn bão đi qua gãy cành bật gốc
Cây mít hoá thân pho tượng rước vào chùa
Mồng một hôm rằm rì rầm tiếng mõ
Pho tượng trầm ngâm ngẫm nghĩ
Ngoài vườn chùa hạt mít mọc cây non
Cái nắng trưa hè
Nắng ngút bầy ve khóc khản giọng hè
Mặt hồ bốc hơi mặt đường bốc khói
Gió cháy khô mây, trời cứ trong veo
Hàng cây rũ cành toát mồ hôi lá
Nắng thiêu trưa hè đường phố vắng teo…
NGUYỄN HỮU THÔNG (HÒA BÌNH)