Thơ 1-2-3 Nguyễn Quỳnh Anh: Chỉ nghe nỗi lòng Nhân nghĩa

VHSG- “Thông xanh năm tháng bão giông/ Bia mờ nét chữ tiền nhân/ Chỉ nghe nỗi lòng Nhân nghĩa”. Ngược dòng thời gian và dọc ngang mọi miền đất nước ở đâu cũng in bóng người xưa với những dấu tích, câu chuyện truyền kỳ đã trở thành nguồn cảm hứng đẹp và hóm cho Nguyễn Quỳnh Anh: “Nhịp phách ca trù réo rắt/ Chẳng thấy công hầu khanh tướng/ Chỉ bóng người lội ruộng đồng xa”…

Nhà thơ trẻ Nguyễn Quỳnh Anh

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.

Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.

 

Lặng lẽ chiều Ghềnh Ráng

 

Đồi Thi Nhân sao vắng thi nhân

Câu thơ cũ neo vào kí ức

 

Trăng, hồn, máu Quy Hòa

Xa xót cõi nhân gian

Nén hương còn cháy đỏ trên mộ chí.

 

Người hạ độc rừng thông

 

Có biết người xưa ước kiếp sau làm thông nhỉ?

Một ngày Đà Lạt mất rừng thông

 

Trơ trọi những căn nhà cao tầng

Hồ Than Thở hàng trăm năm

Những câu chuyện buồn nhân thế.

Lăng Tự Đức ngày đông

 

Bia đá mờ nét chữ

Người nhắn nhủ gì mai sau

 

Thành Vạn Niên xây trong bao lâu

Thần dân nhọc nhằn xương máu

Ngoài kia hồ Lưu Khiêm lặng lẽ soi mình.

 

Mây bay chiều Ngàn Hống

 

Người cưỡi bò đi đâu

Câu thơ ngất ngưởng trời Hà Tĩnh

 

Nhịp phách ca trù réo rắt

Chẳng thấy công hầu khanh tướng

Chỉ bóng người lội ruộng đồng xa.

 

Côn Sơn lặng lẽ bàn cờ

 

Gió thổi từ sáu trăm năm trước

Mùa thu đi mãi chẳng về

 

Thông xanh năm tháng bão giông

Bia mờ nét chữ tiền nhân

Chỉ nghe nỗi lòng Nhân nghĩa.

 

NGUYỄN QUỲNH ANH (NINH BÌNH)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *