Khi mọi chuẩn mực bị coi là trò đùa// Người ta dạy đó là quy chế/ Con người hóa máy móc vô tri// Mười hai năm học bỏ đi trong giấc ngủ/ Không một cái vỗ vai thật nhẹ/ Người ta sợ quy chế và đánh rơi nhân cách con người

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Những con chữ không có tính kế thừa
Sách giáo khoa mỗi năm dùng xong vứt bỏ
Chẳng thể đem cho ai mặc dù lắm người cần
Chị đồng nát gom từng chiếc chai nhựa
Từng lon bia ngập ngụa trong nhà hàng
Khâu thành ước mơ của con bên bến bờ tri thức
Người ta muốn khôi phục lại cái cổ xưa
Nào phải cổ là đã quý
Thời đại 4.0 mạng xã hội đâu thiếu thứ gì
Thông tin nhiều chiều
Chỉ cần vuốt nhẹ tốt xấu cái gì cũng có
Tính định hướng xem ra đã quá lỗi thời

Hơn hai mươi ngàn người thiệt mạng vì Covid
Cái chết của bao người dân lương thiện
Và đâu đó người ta thu lợi cả nghìn tỷ
Nỗi đau và tiền
Lương tâm ở đâu
Nhiễu điều liệu có thể nào thắm đỏ trước nhiễu nhương
Khi mọi chuẩn mực bị coi là trò đùa
Người ta dạy đó là quy chế
Con người hóa máy móc vô tri
Mười hai năm học bỏ đi trong giấc ngủ
Không một cái vỗ vai thật nhẹ
Người ta sợ quy chế và đánh rơi nhân cách con người
NGUYỄN THỊ THANH
- Tản văn Nguyễn Linh Khiếu: Miếu Mòi
- Truyện ngắn Hoàng Thanh Hương: Những buổi chiều không buồn
- Thơ 1-2-3 Nguyễn Thị Nguyệt Thu: Và đợi đêm Sài Gòn trào dâng lòng trắc ẩn, yêu thương…
- Thơ 1-2-3 Tạ Hùng Việt: Ngày bình yên trôi đi lạ lùng tháng năm vội vã
- Thơ 1-2-3 Khang Quốc Ngọc: Trong ngăn bàn còn nguyên vẹn những giấc mơ