Chiều mang mây trời lả lướt cánh rừng// Vén mái tóc ai bồng bềnh đền tháp/ Phô những đường cong phồn sinh mời mọc// Ta mê mẩn với hình hài/ Đánh thức vân tay thời gian/ Lấp lánh nhạc, thơ và điệu múa apsara huyền thoại.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Thương ngọn núi vượt ngàn mây bao bủa
Đứng thanh cao xa lánh bụi trần
Mang trăng sao rọi chiếu thế nhân
Mang nắng ấm sưởi cây đời thắm lại
Năm nhăm năm hóa “mặt trời… rất đỏ”
Nước non vằng vặc ánh sao Khuê.
Tụ nhân tụ khí tụ linh tụ sơn tụ thủy
Nơi hội tụ triệu tâm hồn ngưỡng kính
Và những bàn chân không phải bàn chân
Xót dúm rau bám sâu lòng đất mẹ
Thương tấm thân kết muôn vì tinh tú
Thắp lên ngọn hải đăng. Tín hiệu bình yên.
Quê hương là đâu?
Nơi đường cày cha ta rốm muối trên đồng
Nhánh mạ mẹ trọc đầu chân ruộng
Húng hắng tiếng ho khuya
Chiếc cối xay trầu lăn lóc
Cào xới tha hương chiều ba mươi…
Chiều mang mây trời lả lướt cánh rừng
Vén mái tóc ai bồng bềnh đền tháp
Phô những đường cong phồn sinh mời mọc
Ta mê mẩn với hình hài
Đánh thức vân tay thời gian
Lấp lánh nhạc, thơ và điệu múa apsara huyền thoại.
Ta yêu chiếc ô tạo hóa cấp cho loài người
Có lớn bé ngày đêm đưa võng qua biển biếc
Có sau trước dứa dâu năng lượng mỗi cuộc đời
Biển dang rộng vòng tay ôm ta cùng nắng gió
Massage tâm hồn ta vượt qua bao lồi lõm
Ai từng đến một lần không thoát được sức hút từ em.
NGUYỄN TIẾN NÊN (QUẢNG BÌNH)