Chưa tới sông Hương sao lòng xôn xao sắc Huế// Có phải em giữ linh hồn cố đô trong tim rất trẻ/ màu nước màu non màu em màu mỡ trong tôi// Vài nhịp Trường Tiền nâng niu áo bay mộng tím chiều rơi/ dốc Nam Giao mơ màng thuyền hoa rước em về Bến Ngự/ Vĩ Dạ tôi qua, trăng xưa nở bóng huyền

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Chưa tới sông Hương sao lòng xôn xao sắc Huế
Có phải em giữ linh hồn cố đô trong tim rất trẻ
màu nước màu non màu em màu mỡ trong tôi
Vài nhịp Trường Tiền nâng niu áo bay mộng tím chiều rơi
dốc Nam Giao mơ màng thuyền hoa rước em về Bến Ngự
Vĩ Dạ tôi qua, trăng xưa nở bóng huyền
Góc trời chiều lắng hồn tranh thủy mặc
Thư pháp càn khôn kết tinh nhiệm mầu tâm giao vũ trụ
núi nhấp nhô mây mây chồng sóng núi
Trắng xóa suối mơ tuyết lả tả quanh đồi
nước là mây, tuyết cũng là mây vân vũ luân hồi
thủy mặc trời chiều mây ôm núi sinh sôi
Cầu Hiền Lương tâm chấn nỗi đau hai miền chia cắt
Chữ hoà bình nén lòng rịn đau ra phía đầu ngòi bút
khúc ruột Hiền Lương dập bầm máu thịt thê lương
Sự sống bền bỉ nảy mầm giữa chát chúa mưa bom
chị gánh niềm tin anh gồng ý chí
bắc nhịp hiền lương nối tình nghĩa Bắc – Nam ngời sáng
Vĩnh Linh vươn cao gom ánh trời soi lòng địa đạo
Tới Vĩnh Mốc hình như địa đạo còn nông sâu giấc ngủ
từng bậc thang ngầm lắng đọng nhịp tim
Những tầng sâu mê cung diệu kỳ hoá giải bom khoan
cộng khổ quân dân rạng ngời chí khí
sáng đuốc nào bằng lòng đất mẹ Vĩnh Linh!
Thành cổ* gục đầu vẫn che chở đứa con
Tám mốt ngày đêm bi hùng “mùa hè đỏ lửa”
đất thép ngoan cường quyết chí lưu thông huyết mạch Bắc – Nam
Thành cổ dang cánh non sông gánh đau thương nằm xuống hiên ngang
như mẹ nhân từ yêu thương đứa con bằng tấm tình mẫu tử
xác tro tàn, hương hồn âm thầm nâng niu máu đỏ giống nòi
* Thành cổ Quảng Trị.
Trong hầm đá nảy nở những bông hoa rực rỡ
Đày Lao Bảo* một thời giam cầm hình hài cách mạng
bằng cỗ máy bê tông, bằng quỷ dữ xích xiềng man rợ
Giữa tối tăm, hoa viên ngộ ánh mặt trời chân lý
sắc sáng ngời hương tỏa ngát đường đi
Tố Hữu, Nguyễn Chí Thanh, Trần Văn Cung… son sắt dệt sử thi
______
* Nhà tù Lao Bảo, Hướng Hoá, Quảng Trị.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH (NGHỆ AN)