Thơ 1-2-3 Nguyễn Trọng Lĩnh: Ơn trồng người sâu nặng chuyến đò ngang

Những chuyến đò khánh kiệt mở tương lai// Như ong bướm khêu nắng mai đi tìm nhụy phấn/ gửi vào đời bao lãng mật tinh thơm// Ơn trồng người sâu nặng chuyến đò ngang/ một đời cho đi, một đời chuyên chở/ tâm khảm cười khi thấy nở vườn hoa!

Nhà thơ trẻ Nguyễn Trọng Lĩnh

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Ngày tôi làm thi sĩ

 

Em cầm hồn thơ bay

ngọn gió va vào lăng kính tôi trổ hoa

 

Nghe…

lời viên sỏi hát

giai điệu màu con tim

 

Anh vẫn tìm nơi em giải Nobel tình yêu

 

Hòn đá phù thủy dựng cao ngồng trước mặt

khuất lấp đóa tim cháy xanh lòng mắt

 

Một rừng mây trắng bay

một đồi thủy tinh lay…

một khoang hồng toang cửa đón tình xuân

Tranh của họa sĩ Uyên Thao

Đâu chỉ lớn hình hài như loài rắn

 

Cởi bỏ chiếc áo cũ

phết son lên mặt da.

 

Sân khấu đời chông chênh người vấp ngã

những hằn đau vỏ não

nếm mật rồi tầm vóc tự thăng hoa

 

Cây tước dọc nghe tiếng trời gầm rú

 

Núi vỡ oà theo dòng lệ thiên cung

phố bì bõm giữa lòng bạt khôn cùng

 

Nao núng nhìn biển lửa và vòi rồng vượt cạn

những linh hồn xoáy nỗi đau vô tận

màu khí hậu cực đoan…!

 

Chiều qua sông nghe câu hò ví giặm

 

Cảm cội nguồn chảy ánh dọc tim tôi

bóng núi Hồng ôm dòng nước Lam trôi

 

Lấp lánh ngọc trời nương khoai ruộng lúa

dáng mẹ thầy khòm lưng nhặt nắng mưa sáng chiều ngày hai bữa

giũ sạch đời, tôi say giấc trong nôi!

 

Dịch bệnh, thảm họa và bức tranh hệ lụy

 

Covid, thiên tai trám keo mặt đất

hoạt ảnh đời co thắt cầm hơi

 

Chị thị trường leo thang chót vót

anh tiêu dùng móc ruột buồn xo

chuỗi cung ứng đứt lìa mắt xích. Khủng hoảng. Những nỗi lo?

 

Những chuyến đò khánh kiệt mở tương lai*

 

Như ong bướm khêu nắng mai đi tìm nhụy phấn

gửi vào đời bao lãng mật tinh thơm

 

Ơn trồng người sâu nặng chuyến đò ngang

một đời cho đi, một đời chuyên chở

tâm khảm cười khi thấy nở vườn hoa!

______

* Thay lời tri ân nhân dịp 20/11.

NGUYỄN TRỌNG LĨNH (NGHỆ AN)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *