Hình như con người, ai cũng có lòng ích kỉ// Rác thải nhà mình sẵn sàng ném xuống dòng kênh/ thậm chí, có khi còn lén ném sang vườn nhà hàng xóm// Miễn sao nhà mình không thối hôi bẩn thỉu/ mà không chịu ý thức/ sự ích kỉ kia đang trực tiếp hoặc gián tiếp đầu độc mình
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Người văn minh tự thôi miên mình trong hộp lạnh
Nhiệt độ trái đất mỗi ngày một tăng
con người muốn cải tạo tự nhiên bằng phát minh khoa học
Những chiếc hộp băng mọc như sao
trái đất không hạ nhiệt
loài người đang sống trong nền văn minh khác quy luật tự nhiên
Hình như con người, ai cũng có lòng ích kỉ
Rác thải nhà mình sẵn sàng ném xuống dòng kênh
thậm chí, có khi còn lén ném sang vườn nhà hàng xóm
Miễn sao nhà mình không thối hôi bẩn thỉu
mà không chịu ý thức
sự ích kỉ kia đang trực tiếp hoặc gián tiếp đầu độc mình
Biết dung hòa với tự nhiên, con người tự nhiên lương thiện
Chặt một cây, trồng một cây. Bắt một con, thả một con…
bằng đôi bàn tay và ý thức tôn trọng, bình đẳng
Không dùng máy cưa, xung điện khiến loang màu trắng
xử sự yêu thương cảnh vật quanh mình
người hiện đại khắc có tâm hồn của thuở bình minh
Xây thủy điện nhiều cũng còn thiếu điện
Năng lượng đất trời đâu cần đầu tư vốn liếng
cần biết khép – mở tâm hồn đón nhận bốn mùa hoa
Không bắt nóng lạnh văn minh điều hòa trong hộp
càng xây thủy điện, môi thời càng khắc nghiệt
đắp đập ngăn sông, tức nước lại vỡ bờ
Ra hang động, con người bắt đầu phản bội tự nhiên
Giấc mộng vàng trương phình che mờ lương thiện
chặt phá rừng chiêu đãi cuộc tham sinh
Giết muông thú nhiều khi vì sở thích
mở miệng hầm vét cạn mỡ màu, đất chết
lá phổi xanh ngột ngạt khí uế thừa
Tôi nghe lá thầm thào lời ngộ độc
Cũng như người, lá muốn nghỉ ngơi sau giờ mệt nhọc
hít thở trong lành sảng khoái tận mô da
Bản thân lá suốt một đời thanh lọc
trao cho người nhựa sống tinh hoa
lá ngộ độc úa vàng, người được hiểu sâu xa?
NGUYỄN TRỌNG LĨNH