VHSG- “Nhịp sống hối hả/ Chiều rơi trên nóc phố/ Mấy ai thảnh thơi đi nhặt mặt trời về hong những giấc mơ”. Cuộc sống tất bật làm cho con người quên mất chính mình, ngay cả giấc mơ cũng bị cuốn trong bóng đêm mịt mù hối hả, may mà đất trời còn có mùa xuân như liều thuốc cứu cánh cho tâm hồn: “Bất chợt một hôm thấy người nông dân cặm cụi chăm mai/ Những nụ hoa trên cành e ấp đợi đủ ngày khoe sắc/ Em nhìn lại em, xuân hằn trên khóe mắt”.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Đất trời hân hoan khoác chiếc áo giao mùa
Em tất bật công việc vẫn như mọi ngày
Đầu tuần… cuối tuần, đầu tháng… cuối tháng…
Bất chợt một hôm thấy người nông dân cặm cụi chăm mai
Những nụ hoa trên cành e ấp đợi đủ ngày khoe sắc
Em nhìn lại em, xuân hằn trên khóe mắt.
Những vòng xe vội vã trên phố
Dòng người chen chúc nhau
Mớ âm thanh hỗn độn
Nhịp sống hối hả
Chiều rơi trên nóc phố
Mấy ai thảnh thơi đi nhặt mặt trời về hong những giấc mơ.
Cô gái nhặt chữ mưu sinh giữa Sài Gòn
Tận đêm khuya ở góc nhỏ ngôi nhà vẫn còn sáng đèn
Có chiếc bóng hắt lên tường với dáng hình cặm cụi
Những bài tập, tiểu luận, đồ án là ánh sáng ngày mới
Là bao giọt mồ hôi của mẹ cha ở quê nhà
Hành trang bước vào đời bằng khối óc, nghĩa nhân.
Giọt nhớ rơi trên nẻo đường mưu sinh
Quê ơi, quê à! Có những đêm thổn thức
Thèm đôi chân xát đường quê
Ước chạy ngay về nhà sà vào lòng mẹ
Thỏa thích khóc ròng mà không sợ ai trêu
Mẹ vay tất cả buồn tủi của con và trả lãi nụ cười.
Cuộc đời là những chuỗi ngày vượt lên chính mình
Nghị lực con người góp gom từ khó khăn thử thách
Trải qua dối lừa để biết trân quý sự chân thành
Có mất mát đau thương mới thấu hiểu lẽ vô thường tạo hóa
Thiện lương phải được rèn giũa mỗi ngày
Lời đố kỵ chê bai giúp ta hiểu rõ giá trị đúng sai.
NGUYỄN TƯỜNG THƯ