Thơ 1-2-3 Phan Thảo Hạnh: Về quê thôi chẳng gì ân hận một thời từ đó sinh ra

Thành phố kín cổng cao tường// Trận mưa nhỏ làm đường ngập nặng/ Tắc nghẽn xe vì chẳng có lối đi// Hết cơn mưa bụi mù mịt đen sì/ Xa công xưởng vì chuyển về phụ cận/ Về quê thôi chẳng gì ân hận một thời từ đó sinh ra

Nhà thơ Phan Thảo Hạnh

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Thành phố san sát mái nhà

 

Đất chật người đông bó rau con gà đắt đỏ

Chợ quê cái gì cũng có

 

Ngày xưa bỏ quê ra phố

Bây giờ bỏ phố về quê

Chiều chiều ra đứng bờ đê hóng gió đông về mát rượi.

 

Đường quê không gồ ghề như trước

 

Mấy mươi năm xuôi ngược

Đường quê anh ít đi về

 

Chiều nay về lại chân đê

Nông thôn mới đi về thênh thang bằng phẳng

Xe chạy im ắng không nghe máy gằn như những năm xưa

 

Phụ nữ nông thôn giờ đẹp hơn thành phố

 

Không phải như xưa gồng gánh cày bừa

Tháng ba mươi ngày hết trưa hết tối

 

Bây giờ nông thôn mới cuốc cày cơ giới hoàn toàn

Sớm chiều các chị râm ran bóng chuyền bóng bàn khiêu vũ

Phụ nữ nông thôn quyến rũ đẹp hơn phụ nữ phố phường

 

Thành phố kín cổng cao tường

 

Trận mưa nhỏ làm đường ngập nặng

Tắc nghẽn xe vì chẳng có lối đi

 

Hết cơn mưa bụi mù mịt đen sì

Xa công xưởng vì chuyển về phụ cận

Về quê thôi chẳng gì ân hận một thời từ đó sinh ra

Tháng năm về trong ký ức

 

Mười hai năm đèn sách

Bây giờ đến lúc chia tay

 

Lưu luyến bảng đen phấn trắng với thầy

Viết kỷ yếu ghi lại ngày chung lớp

Ngày mai khắp nẻo đường đất nước nhớ về ký ức tháng năm

 

Tháng năm yêu thương

 

Xoan nở đầy đường trắng muốt

Lúa đầy đòng như hẹn bội thu

 

Chìm giấc ngủ trong tiếng mẹ lời ru

Chiều mơ màng trong câu thơ của bố

Chim bay về trước ngõ đậu trên cành mách nhỏ… tháng năm

 

Hạ về rồi vừa chạm tháng năm

 

Nhìn lên cao mây trắng lững lờ trôi

Đỉnh trong xanh và góc trời đỏ ửng

 

Cây phượng trổ hoa sân trường nô nức

Hái một bông cài trên ngực bạn bè hẹn lúc chia tay

Chiều tan trường tay cầm tay đợi mùa thi gặp lại

 

PHAN THẢO HẠNH (NGHỆ AN)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *