Nấc lên giấc mới// Vuốt mặt thời gian/ Hành trình đớn đau con chữ// Bè phái lên ngôi/ Trở mặt bào mòn niềm tin/ Một ta – ngỡ như chưa từng cầm bút.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Nỗi đau thành vết sẹo thời gian
Sài Gòn của tôi ơi, đau thương mùa covid
Buông đôi tay vĩnh viễn bỏ quên đời
Trận giặc càn không bom rơi, không tiếng súng
Nhặt nhạnh quanh mình là sự sống mong manh
Từ phía lặng im tin báo tử bay về.
Kẻ thù giấu mặt giấu tên
Đã không còn những sợi dây giăng gắn liền đời sống
Sài Gòn bắt đầu kết trái niềm vui
Cổng quê lại mở
Đàn con tiếp tục hành trình
Thấp thỏm cuộc mưu sinh.
Vạt nắng xanh nhảy múa
Miền đất lạ
Gọi mời
Nào ngờ
Bụi gai chực chờ
Bước chân tứa máu.
Nấc lên giấc mới
Vuốt mặt thời gian
Hành trình đớn đau con chữ
Bè phái lên ngôi
Trở mặt bào mòn niềm tin
Một ta – ngỡ như chưa từng cầm bút.
Có điều gì ẩn uất
Ngờ nghệch giữa trận cuồng
Những mũi nhọn vô hình xuyên tâm tưởng
Tự bao giờ trở thành vô nghĩa tiếng yêu thương
Vai vác niềm tin còn sót lại
Ta tự giam mình vào thời khắc thuở xa xưa…
THANH YẾN